Điều dễ dàng nhận ra là làm gì có chuyện cuộc đặt cược chỉ có nụ hôn qua loa như vậy là kết thúc, thực tế tiền đặt cược của hai người vẫn còn nhiều điều ẩn ý hơn nhiều, tuy vậy chính điều này mới tạo ra được một Itachi như hiện tại, hơi có phần u ám hơn nhiều, vậy nên mới cần hắn chữa trị đôi chút!
" Bĩnh tĩnh, cháu yêu, ta nào có đáng sợ vậy! " Dù ở trong ảo thuật, Itachi vẫn dùng sức cựa quậy, muốn thoát khỏi ảo thuật này nhưng ngay cả chính nàng cũng biết được chuyện này là không thể nào, trừ phi có những người sử dụng ảo thuật biết cách phá được hoặc người thi triển phá giải.
" Dâm tặc ngươi muốn làm gì ?? " Itachi dần buông bỏ kháng cự, muốn nghĩ cách khác để trốn khỏi trói buộc do ảo thuật gây ra!
" Đừng đổ oan cho ta thế chứ! Cũng là do ngươi tự nguyện đặt cược, ta thực thi quyền của người thắng cược! " Thiên Hồ vẫn rất đạo mạo, bình thản cởi từng món đồ trên người nàng xuống, đầu tiên là chiếc áo khoác có in hình gia tộc Uchiha sau lưng, tiếp đó là một chiếc áo cộc tay, rồi tới ngực thì bị cuốn bởi một lớp vải cùng màu da người khó có thể phát hiện được cũng chịu chung số phận bị hắn lột nốt ra, giải cứu bộ ngực vẫn đang trong thời kì phát triển ( Nếu ai muốn xem Itachi nữ sẽ thế nào thì mình có để ở phần nhân vật nha, cả Naruko nữa).
" Đó, có phải xinh đẹp hơn rất nhiều không !! " Mái tóc dài mọi khi được buộc sau đầu cũng được hắn giúp nàng xõa ra, nếu nói Itachi như trên màn ảnh ngầu lòi bao nhiêu thì ở dị bản Itachi này lại có vẻ phong tình, lạnh lùng xen chút kiêu ngạo, bí ẩn làm người ta khó nắm bắt được!
" Ta không cần!.
.
" Trước nàng ghê tởm tên này bao nhiêu thì nhiêu năm đó trôi qua, cảm giác đó vẫn chưa hề thay đổi theo năm tháng, thậm chí tiêu cực nhiều hơn hồi nàng còn ở trong trường học đó, không là phân thân của nàng đi học, chứ rất hiếm khi có thể gặp được bản thể của nàng ở trường học! Rõ ràng là thời đó nàng mới chỉ vỏn vẹn tám tuổi mà đã bị tên này làm nhiều điều xấu hổ đến vậy, trừ bước cuối thì hầu như tất cả bước trước đó nàng đều đã trải nghiệm qua không thiếu dù chỉ một bước, phải nhớ lúc đó nàng tám tuổi a, nàng khóc lóc, van xin, cầu khẩn đều bị từ bỏ! Hận thù cũng từ đó dâng trào trong nàng ngày một lớn dần, trừ mục tiêu bảo vệ gia đình mình, nàng giờ đã có thêm lẽ sống của mình, đó là báo thù người thúc thúc giả tạo này!.
" Ta rất thích biểu cảm của ngươi bây giờ, Itachi! Thù hận đúng là giúp ngươi trưởng thành nhiều hơn nhưng đồng nghĩa với nó là sự kìm hãm ngươi phát triển theo thời gian.
Những lời ta nói sau này chính bản thân ngươi cũng sẽ hiểu được thôi, dù ngươi có quyết định thế nào thì thúc thúc cũng sẽ đứng về phía ngươi! " Lời thì dài vậy thôi chứ hắn cũng không dại gì bỏ qua miếng mồi ngon béo bở ở trước mắt, thoắt cái đã hôn lên môi nàng, tuy nàng đã cố kháng cự lưỡi hắn đang xâm lược mình nhưng vẫn bị hắn dùng thủ pháp để lưỡi nàng bị hắn gắt gao bắt được!.
" Dù ta làm gì ngươi cũng ủng hộ ta ?? Điều ngươi nói ban nãy là thật !.
" Itachi cố giữ cho mình sự tỉnh táo nhất định, trấn tĩnh hỏi.
" Đúng vậy!.
"
" Vậy ngươi tới đi!.
" Nàng giờ khuôn mặt ửng đỏ đầy dụ hoặc, khác biệt hẳn ban nãy chỉ là khúc tượng gỗ khôn hơn không kém, ngay cả Thiên Hồ cũng muốn hiểu nàng đang suy nghĩ gì liền xem thử suy nghĩ của