Editor: Tracy F ( Vi Tiểu Bảo)
Sau khi có năm nô lệ Võ Giả, việc của Long Nhất Long Nhị thoải mái hơn rất nhiều. Tuy rằng thực lực bọn họ chưa đến Tiên Thiên, nhưng bằng địa vị bọn họ trong lòng Công Nghi Thiên Hành thì năm người kia đều do họ chưởng quản.
Chính xác hơn là do Long Nhất chưởng quản năm người, Long Nhị quản lý ba vị Luyện dược sư.
Dần dà, thành viên trong tổ chức của Công Nghi Thiên Hành đã đáp ứng được hình thức nho nhỏ ban đầu.
Chỉ là lệnh bài đệ tử kí danh trong tay Công Nghi Thiên Hành chỉ còn bốn cái, không đủ dùng cho năm nô lệ võ giả. Lúc này thì chỗ vị Dương quản sự cũng có chút tác dụng rồi.
Long Nhất đến chỗ Dương quản sự một chuyến, không biết gã dùng biện pháp gì lại lấy được cho Công Nghi Thiên Hành thêm một lệnh bài kí danh, nô lệ bị dư ra cũng có được thân phận tại ngoại môn.
Bất quá nếu lại càng thêm nhiều người, thì lại càng không dễ dàng.
Đương nhiên, trong thời gian ngắn Công Nghi Thiên Hành cũng sẽ không thêm người, tránh vô ý xúc phạm nội quy, để người khác có cơ hội lấy cớ gây sự.
Cố Tá trong thời gian này ngược lại bế quan tu luyện.
Ngoại trừ luyện chế dược thủy cùng dược thiện cho đại ca nhà mình, thì thời gian còn lại chính là nghiên cứu Duyên Thọ Đan cùng Bách Độc Đan.
Đừng nhìn chỉ có một đóa Lưỡng Diện Hoa thôi mà lầm, chỉ cần cách dùng thích đáng, một đóa này có thể luyện chế ra hơn mười viên Duyên Thọ Đan đó — mỗi một viên Duyên Thọ Đan đều có thể kéo dài thọ mệnh Võ Giả dưới Thoát Phàm cảnh! Nếu bình thường Võ Giả tầm chỉ có một trăm năm mươi thọ nguyên, thẳng đến khi tới Thoát Phàm mới có thể thoát ly gông cùm xiềng xích mới đạt tới ba trăm tuổi,còn Duyên Thọ Đan võ giả không cần đạt tới Thoát Phàm, thọ mệnh cũng sẽ được ba trăm tuổi.
Bất quá đó cũng chỉ là mặt tốt mà thôi, nếu phẩm cấp đan dược không đạt tới cực phẩm thì ít nhiều gì cũng có hao tổn. Nhưng cho dù là Duyên Thọ Đan hạ phẩm thì cũng có thể tăng thêm hơn tám mươi năm thọ nguyên. Nếu là đến thời điểm tiêu hao hết thọ nguyên mà có được đan dược này, chẳng phải là có được cơ hội đột phá hay sao? Cho dù là Võ giả không đủ tiềm lực, vẫn sẽ tiếp tục được con đường võ đạo.
May mắn dược liệu khó có nhất của Duyên Thọ Đan là Lưỡng Diện Hoa đã có được, còn những cái khác không quá mức hiếm thấy. Đám người Long Nhất thu thập xong cũng được mười mấy phần, mỗi một phần chỉ có thể luyện chế ra hai viên Duyên Thọ Đan mà thôi. Cuối cùng dưới sự cẩn thận của Cố Tá, đan dược khó luyện chế như vậy cũng chỉ cho ra một lò phế đan mà thôi, còn lại đều thành công.
Hiện giờ Cố Tá có mười tám viên Duyên Thọ Đan, trong đó có mười hai viên hạ phẩm, bốn viên trung phẩm, thượng phẩm chỉ có hai viên. Có thể nó đây là thành tích thảm hại nhất từ trước đến nay!
Nhưng Cố Tá cũng biết Duyên Thọ Đan là một trong những đan dược khó luyện chế nhất, loại đan dược phá vỡ hạn chế kéo dài thọ mệnh của con người vốn dĩ là đan dược nghịch thiên, có được thành quả như vậy, hắn cũng nên thỏa mãn rồi.... Cho nên hắn đề nghị giữ lại đan dược trung phẩm cùng thượng phẩm, mười hau viên còn lại giao cho đại ca nhà mình tùy ý an bài.
Công Nghi Thiên Hành tất nhiên là đồng ý rồi.
Ngoại trừ Duyên Thọ Đan ra, Bách Độc Đan chính là Quỷ Đan, thuộc một loại Độc Đan.
Cố Tá cũng không phải người luyện chế đan đứng đắn còn chưa đủ lại muôn luyện thêm Độc Đan, hắn sở nghiên cứu là vì đại ca nhà mình.
Trong sách có viết, Công Nghi Thiên Hành hiện tại cần kịch độc trợ thêm chút lửa cho Cốt Châu trong thân thể, để y có cơ hội đột phá Tiên Thiên. Đáng tiếc chính là độc Địa Quỷ vô dụng, sau Long Nhất Long Nhị lại đi mua thêm đủ loại độc dược để Cố Tá lấy ra độc thủy, nhưng độc thủy đó cũng rất mau liền mất đi tác dụng.
Cốt Châu toàn thân y trên dưới điên cuồng kêu gào, chúng nó được nuôi đến khỏe mạnh, chúng nó cần độc càng mãnh liệt hơn, nếu không tuyệt sẽ không thỏa mãn.
Hết cách, Cố Tá đành nghiên cứu Độc Đan.
Mà loại Bách