Editor: từ nay zìa sau đồng bào hãy gọi tui là Cám ????
.
Nếu có thể nhìn xuyên vào thân thể Công Nghi Thiên Hành sẽ phát hiện bộ Cốt Châu từ màu xám nhạt đã chuyển sang xám đậm, không ngừng xoay tròn ở huyệt khiếu, gào thét tựa như có vô số cơn gió cuốn qua. Nhưng đó cũng không phải gió, xuyên qua đó là từng luồng hắc khí mênh mông, bọc phát ra lực lượng khủng bố.
Hắc khí sau khi xuyên qua Cốt châu lại xông thẳng đến huyệt Thiên Cương, không ngừng đè ép ngưng tụ, lại có vô số chân khí khác trong cốt châu phóng thích cùng hắc khí kết hợp, phát ra tiếng nổ vang kịch liệt!
Chỉ một lát, Cốt châu thành hình.
Công Nghi Thiên Hành cũng vào lúc này đột phá Tiên Thiên.
Nhưng viên cốt châu Thiên Cương này lại là màu tuyết trắng.
Ngược lại bộ cốt châu vẫn luôn hấp thu độc khí kia biến thành màu đen nhạt.
Công Nghi Thiên Hành cảm nhận được một cổ tà khí mênh mông xỏ xuyên thâm nhập vào, đồng thời tà khí biến mất khi tiếp cận bộ cốt châu kia, trở thành một phần của cốt châu, đem độc khí cùng chân khí kết hợp lại, dần dần đồng hóa thành tà khí.
Tựa hồ hình thành một loại lực lượng mới, mang theo hương vị tà ác.
Dù đã đạt thành tựu Tiên Thiên, khát vọng đối với kịch độc cũng chỉ thêm mãnh liệt mà thôi.
Càng kì dị hơn chính là Công Nghi Thiên Hành phát hiện sau khi bản thân hấp thu thiên địa chi khí thì chân khí trong cơ thể đã xảy ra thay đổi. Những Cốt châu khác vẫn là chân khí, duy chỉ có chân khí khi tiến vào bộ Cốt châu màu đen sẽ biến thành tà khí.
— — sau khi thành công đột phá, Công Nghi Thiên Hành mở bừng mắt.
Trước mặt y chính là khuôn mặt lo lắng của Cố Tá.
Công Nghi Thiên Hành ôn hòa: "A Tá, ta không sao."
Tinh thần lực Cố Tá thập phần nhạy bén, lúc này cũng nhìn ra đại ca nhà mình thuận lợi đột phá, lập tức cười nói: "Chúc mừng đại ca tiến vào Tiên Thiên cảnh!"
Công Nghi Thiên Hành mỉm cười đứng dậy: "Ít nhiều gì cũng đều nhờ viên Độc Đan kia của A Tá."
Cố Tá lắc đầu: "Là do đại ca ngộ tính kinh người!"
Nhìn thấy Công Nghi Thiên Hành thành công, Long Nhất Long Nhị vô cùng cao hứng, năm vị nô lệ Võ giả cũng không dám lại lỗ mãng.
Trước không nói bọn họ trung thành phần lớn là do bị khống chế, cho dù không bị khống chế, bọn họ đột phá là do nhờ vào Tiên Thiên Đan, mà vị chủ nhân này lại dựa vào chính mình đột phá, trở thành võ giả Tiên Thiên khi mới có hai mươi tuổi, tiền đồ cỡ này so với bọn họ quả là mạnh hơn quá nhiều.
Công Nghi Thiên Hành vừa lòng mở ra năm ngón tay, duỗi tay chém.
Giữa ngón tay sinh ra dòng khí tinh tế, phát ra âm thanh bạo rất nhỏ.
Có thể thấy được lực lượng ẩn chứa trong đó đáng sợ cỡ nào.
Cố Tá cũng cảm giác được Công Nghi Thiên Hành hiện tại so với trước kia mang đến cho người ta áp lực tăng lên gấp bội, trong lòng hắn không khỏi có chút tò mò: "Đại ca, thực lực ngươi hiện tại đột phá so với trước mạnh cỡ nào a?"
Công Nghi Thiên Hành nhắm mắt cảm nhận một chút, dựng lên một ngón tay.
Cố Tá sửng sốt: "Chỉ gấp đôi? Không thể nào a... "
Trong mắt Công Nghi Thiên Hành mang theo tia bỡn cợt: "Một trăm lần."
Cố Tá: "............"
Này cũng không có khả năng đi!
Công Nghi Thiên Hành thấy hắn bộ dáng nghẹn lời, cũng không đùa giỡn nữa, nghiêm mặt nói: "ít nhất gấp mười lần, hoang thú dưới cấp bảy ta đều có thể dễ dàng giết chết. Nếu là Võ giả, võ giả Tụ Khí cảnh tam cảnh ta đều có thể liều một lần, chỉ có Hóa Khí Cảnh thì hơi khó đối phó hơn một chút."
Cố Tá không khỏi líu lưỡi.
Cho nên nói, đại ca hắn có thể đối phó võ giả Tiên Thiên lục trọng? Mà dù là Tiên Thiên thất trọng trở lên, cũng không phải hoàn toàn không có khả năng đánh trả ư?
Túm lại, trong cùng cảnh giới với đại ca, không phải là không có đối thủ đó sao?
Thật là lợi hại!
Thiên đố thân thể, thật đáng sợ!
Cố Tá tính tính chính mình.
Hắn thầm nghĩ tinh thần lực của mình cũng không kém, đặc biệt là dùng đánh lén cũng rất cường, nếu nói đến sức chiến đấu thì đối đầu với Tiên Thiên tam trọng vẫn có thể bảo vệ chính mình, lại nói đến cho dù hắn đánh lén cũng không nhất định làm trọng thương người ta, nếu không cẩn thận để người khác phát hiện hắn còn chưa ra tay thì người ta đã kịp thời tránh né rồi... Thiệt tình là thực lực của hắn không có mạnh bằng đại ca a!
Nhưng ngẫm lại, Cố Tá liền bình tĩnh.
Hắn là Luyện dược sư cơ mà, kỹ thuật mới là quan trọng nhất!
Hơn nữa luyện chế được càng nhiều đan dược, sách dụng cụ thu được cũng sẽ càng nhiều, hắn cũng dần hiểu ra muốn bảo vệ chính mình không chỉ dựa vào tinh thần lực thôi là được.
Ví dụ như là một ít tác dụng kì kì quái quái của Quỷ Đan?
Chờ đến rãnh rỗi, hắn vẫn nên luyện chế nhiều hơn một ít.
Suy nghĩ lung tung một hồi, Cố Tá lắc lắc đầu, đem suy nghĩ đã bay xa kéo về: "Đại ca hiện tại không quá hai mươi đã đột phá Tiên Thiên, đã có thể trực tiếp trở thành đệ tử nội môn rồi đi."
Công Nghi Thiên Hành gật đầu.
Cố Tá liền dứt khoát hỏi: "Vậy đại ca tính làm thế nào? "
Công Nghi Thiên Hành thoáng suy tư một chút: "Trước cứ tham gia một lần vào Tiểu võ bảng."
Công Nghi Thiên Hành mang theo Cố Tá đi về hướng Tiểu võ tháp.
Tiểu võ tháp ở ngoại môn, là nơi đệ tử ngoại môn ngày thường tiến hành luận bàn, cũng là nơi đệ tử ngoại môn thường lui tới nhất. Bên ngoài tháp có một bảng đơn thật lớn, bên trên được viết thứ tự xếp hạng của đệ tử ngoại môn.
Bảng xếp hạng tiểu võ đại biểu cho thanh danh và thực lực của võ giả.
Có thể đứng vững trên bảng xếp hạng thì cho dù chưa đột phá Tiên Thiên cũng có khả năng được người nội môn nhìn trúng trước tiên, mượn cơ hội đó thăng tiến. Mà người đứng đầu một khi đột phá Tiên Thiên dù có quá hai mươi tuổi đi chăng nữa cũng không cần phải tiến hành khảo nghiệm, có thể trực tiếp tiến vào nội môn.
— Đây cũng không có gì kì quái, bởi vì tiểu võ tháp không chỉ cho đệ tử ngoại môn sấm quan luận bàn, mà ngay cả kì khảo hạch tiến vào nội môn cũng làm ở đây.
Thời điểm sắp đến nơi, Cố Tá nhìn tòa tháp trước mặt mình. Tuy gọi là Tiểu võ tháp nhưng nó một chút cũng không hề nhỏ, tùy tiện nhìn qua cũng cao những mười tầng, so với đại đa số tháp ở hiện đại đều muốn cao hơn. Tòa tháp cổ xưa, bên trong tổng cộng có sáu cửa tháp, mỗi cái có thể chứa sáu đệ tử ngoại môn cùng tiến vào.
Hiện tại đệ tử ngoại môn ra vào cũng rất nhiều.
Nhìn một số đệ tử mang vẻ mặt cao hứng khi bước vào, mặt chán nản lúc ra, Cố Tá cũng nhìn ra cái tiểu võ tháp này cũng rất khó chơi a. Lại nhìn bảng kim sắc dán bên sườn bia đá, bên trên được viết những cái tên cố định, rất ít khi có thay đổi.
Cố Tá nhìn thấy trên bảng kia Khang Văn Hồng ở vị trí thứ bảy, còn Vưu Huýnh ở vị trí thứ chín, nghiêm túc mà nói hai người đều là cao thủ trong top mười đệ tử ngoại môn — xếp hạng trong tiểu võ bảng ngoại trừ ích lợi bên ngoài ra thì chính là đại biểu cho cường giả ngoại môn.
Do đó nếu muốn nâng cao thế lực đề cao thanh danh ở ngoại môn đều phải đánh trước một trận.
Nhưng hiện tại có chút vấn đề a.
Công Nghi Thiên Hành trước đó việc vặt quấn thân không thể tham gia, y hiện tại đã là Võ giả Tiên Thiên, còn đánh thế nào? Tiểu võ tháp nghe nói mở ra cho Võ giả Hậu thiên, không biết Võ giả Tiên Thiên có thể tham gia được hay không? Nếu là đánh, thì đối với những Võ giả khác cũng không công bằng... Đường đường là Kình Vân Tông, sẽ không thể không nghĩ tới điểm này đi.
Còn đang nghĩ ngợi, Công Nghi Thiên Hành bỗng vỗ vỗ vai Cố Tá, mang hắn đi đến một hướng.
Cố Tá sửng sốt.
Công Nghi Thiên Hành nói: "Ta vào lịch luyện tháp, A Tá ở chỗ này chờ ta có được không?"
Chờ y giải thích qua, Cố Tá mới biết được tiểu võ tháp có hơn mười tầng, chín tầng trước là dành cho Võ giả Hậu Thiên cửu trọng rèn luyện, tầng thứ mười trở lên là nơi cho Võ giả Tiên Thiên lang bạt, đệ tử ngoại môn khảo hạch cũng thường là từ tầng thứ mười trở lên.
Đệ tử ngoại môn số lượng rất nhiều, trong đó có thể nói Ngưng Mạch tam trọng là mạnh nhất, nhưng số ít Võ giả sau khi đột phá Tiên Thiên vẫn không thông qua được khảo hạch, thì lưu lại ở tầng thứ mười này.
Chẳng qua là trên bảng xếp hạng không tính Võ giả Tiên Thiên vào. Thông thường Võ giả Tiên Thiên sau khi qua vài cửa thì có thể tiến vào nội môn, bảng xếp hạng này đối với bọn họ mà nói cũng không có ý nghĩa.
Cố Tá đương nhiên ngoan ngoãn đáp ứng: "Tốt, ta ở chỗ này chờ đại ca ra a."
Công Nghi Thiên Hành cười cười với hắn, tiến vào Tiểu võ tháp.
Vừa lúc trong tháp vẫn còn chưa đông người, Công Nghi Thiên Thành mang theo lệnh bài đệ tử ngoại môn thuận lợi tiến vào cửa, ngay sau đó một mặt bên Tiểu Võ Tháp lập lòe ánh sáng — đây là biểu hiện kích hoạt cửa tháp.
Chỉ là đáng tiếc ở bên ngoài căn bản không biết được những chuyện xảy ra trong Tháp, cũng nhìn không được vỏ giả bên trong làm như thế nào lịch luyện.
Đơn giản mà nói người ở bên ngoài chỉ có thể chờ.
Cô Tá nhìn về phía tòa tháp, thấy trong thời gian ngắn ngủi tầng thứ hai đã được kích hoạt, mới yên lòng.
Dù sao mấy tầng trước cũng là cảnh giới Hậu Thiên đối với đại ca nhà hắn mà nói chỉ dễ như ăn một bữa sáng mà thôi.
Đợi một lúc lâu, Cố Tá nhìn trái nhìn phải tìm một chỗ ngồi xuống xuống.
Phụ cận Tiểu Võ Tháp có không ít sạp hàng, người bày sạp phần lớn đều là đệ tử ký danh, buôn bán một ít đan dược, thức ăn, một số đồ vật linh tinh như nước trà. Làm đệ tử ngoại môn cũng không dễ dàng, nếu có cơ hội kiếm ra tiền thì cũng tận lực mà làm.
Giống như nơi này là một chỗ không tồi, không phải vẫn luôn có người muốn tiến vào đó sao? Bọn họ nói không chừng là kéo bè kéo phái cùng nhau tới, cũng có thể để mang theo một số thuộc hạ chờ ở bên ngoài. Nói không chừng ngẫu nhiên cũng có người trong lịch luyện tháp không phục lẫn nhau, muốn đấu một trận liền sẽ đưa đến không ít người muốn xem náo nhiệt, sẽ càng thêm có nhiều người ở bên ngoài.
Mà người càng nhiều, thì sẽ phải cần một chỗ nghỉ ngơi có phải hay không? Ngoại trừ nghỉ ngơi ra đến khi đói bụng khát nước cũng cần một chỗ ăn uống có đúng không? Lại nếu như thời điểm đấu nhau bị thương, cũng có khả năng sẽ cần mua một ít đan dược không phải sao?
Cô Tá đi vào một quán trà nhỏ.
Hắn