Trong thế giới này, mấy chuyện ma quỷ thần bí không có chỗ nào là không có, mỗi người đều biết hoặc ít hoặc nhiều những chuyện khác thường đã từng xảy ra bên cạnh mình.
Ví dụ như, một người đang sống êm đẹp, mới vừa rồi còn nói nói cười cười với người bên cạnh, xoay mặt liền từ trên nhà cao tầng nhảy xuống. Hoặc là, một người nào đó đột nhiên phát điên lên, ai ai ai ai chém chết cả nhà và ngay cả người đi đường không liên quan. Lại hoặc là, người nào đó chết vô cùng ly kỳ khủng bố, lại không thể điều tra ra nguyên nhân tử vong, cũng không có bất cứ manh mối nào về hung thủ. Những việc như thế này, nếu nói ra ví dụ liền nhiều không kể xiết.
Để đối phó với loại sự kiện như thế này, mỗi nơi đều có một ngành tương ứng, tổ điều tra án mạng giết người do Lục Diễn dẫn dắt chính là phụ trách những án mạng đặc thù không thể nào giải thích được của toàn bộ thành phố Thanh Dương.
Mã Hầu ngồi xổm ở ven đường gọi điện thoại, mái tóc xịt keo chải chuốt chỉnh tề của hắn hiện tại đã bị hắn vò thành một cái tổ chim.
Cúp điện thoại, hắn đứng lên hít thở sâu một chút, sau đó vẫn khắc chế cảm xúc táo bạo trong lòng, hung hăng dậm chân mạnh lên mặt, "Mẹ nó, sao lại cứ xảy ra những chuyện gì thế này!"
Mã Hầu xoay người đi vào trong quán Đại Phúc, đi xuyên qua cánh cửa nhỏ sau cửa lớn, đến một gian viện nhỏ nằm phía sau quán.
Qua khỏi cửa, hắn liền nhìn thấy lão đại nhà mình, ung dung thoải mái ngồi ở trên cái xích đu bằng trúc, vắt chân bắt chéo đang nhàn tản hút thuốc.
"Lục ca, ta xác nhận rồi, gần đây trong tổ chúng ta chỉ có mỗi Ninh Tiểu Dương nhận được nhiệm vụ thẻ đen, hơn nữa đã sắp thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, không có khả năng linh hồn hắc hóa thành ác linh còn tồn tại. Mấy tỉnh thị khác cũng không có trường hợp nào được lập hồ sơ là hoành hành trái khu vực, anh muốn xem thử không, lỡ như nhìn lầm thì sao?" Vẻ mặt Mã Hầu nhăn nhúm lại như cái nùi giẻ, "Tôi đã đồng ý với thái hậu nương nương ở nhà là năm nay đón giao với bà rồi, nếu thực sự có ác linh, hầu như chắc chắn chúng ta phải tăng ca, thái hậu nhà tôi nhất định vác đao tới chém tôi, anh có tin không?"
"Yên tâm, cho dù cậu bị chém thành cái dạng gì, tổ chức đều tính cho cậu theo suất tai nạn lao động, nếu còn bị trong tết âm lịch nữa thì tai nạn lao động cũng được đền gấp ba." Lục Diễn nhìn cái sân trước mắt, không nhanh không chậm trả lời.
Mã Hầu rốt cuộc không còn giãy dụa, hôm nay nếu như ai khác nói nơi này có ác linh, hắn còn có thể cứng cổ hoài nghi một chút, nhưng mà người nói lời này lại chính là Lục lão đại nhà hắn, tình huống liền không giống nhau. Đại ma vương Lục Diễn, luôn luôn chỉ chỗ nào là chỗ đó có ác linh, một lần cũng không sai.
"Không phải, nhưng mà ác linh dữ dội như vậy rốt cuộc là từ đâu xuất hiện?" Mã Hầu suy nghĩ nát óc vẫn không nghĩ ra được.
Tuy rằng nên trong thế giới quỷ này có đủ các loại ác linh, nhiều như bắp cải trắng tám đồng một cân ở ngoài chợ, bất kể là cái loại quỷ gì đi nữa, đều có thể tùy chỗ chuyển hóa thành ác linh như chơi.
Nhưng trên thực tế, hiện tại chế độ trên các phương diện của địa phủ đều đã hoàn thiện rất khá rồi, lại hợp tác chặt chẽ cùng với các ngành chức năng của nhân gian, nêu nếu quỷ muốn biến thành ác linh cũng là một chuyện cực kỳ gian nan.
Vừa rồi Mã Hầu nhắc tới thẻ đen, đó gọi là Ấn hồn, mỗi người đều có, lúc mới sinh ra thì Ấn hồn sẽ là màu trắng, mặt trên dùng chữ đen viết tên tuổi, ngày tháng năm sinh, sau khi con người chết đi, một mặt của Ấn hồn sẽ biến thành màu đen, trên mặt đen này có viết tên, ngày tháng năm tử vong và nguyên nhân tử vong bằng mực trắng, Quỷ sai chỉ cần chiếu theo cái mặt màu đen kia, đọc lên tên, nguyên nhân tử vong, cùng với ngày tháng năm tử vong là có thể mang vong linh đi, loại vong linh này thì không thể biến đổi thành ác linh.
Ngoài ra, có một số người chết đến quá mức thê thảm hoặc là không minh bạch, khi một khắc sắp chết đó, nỗi thống khổ kinh hoàng sẽ biến thành oán niệm vô cùng to lớn, làm cho Ấn hồn của bản thân đều biến thành màu đen cả hai mặt, mà tất cả văn tự trên Ấn hồn sẽ toàn bộ biến mất. Trong số này, một ít vong linh còn mang theo ký ức khi còn sống, địa phủ có thể thông qua việc cưỡng chế thu hoạch ký ức của vong linh, chế tác thành một loại Ấn hồn đặc biệt, bắt vong linh trở về địa phủ. Nếu như vong linh còn muốn báo thù, có thể đưa ra yêu cầu xin với thập điện Diêm vương, nếu thập điện Diêm vương phê chuẩn, liền cho vong linh mang theo Ấn hồn, đưa lên dương gian báo thù, loại vong linh hợp pháp làm việc như thế này cũng không biến đổi thành ác linh.
Nhưng còn có một bộ phận nhỏ, bởi vì chết quá mức oan khuất thảm thiết, bản thân mình cũng không thể chấp nhận được, do đó đánh mất một phần ký ức tử vong của chính mình, chỉ còn lại một chút đoạn ngắn. Loại vong linh này địa phủ thì không cách nào mang đi. Bọn họ mang theo oán niệm nồng đậm cùng không cam tâm như thế chờ ở dương gian, thời gian càng lâu dần sẽ dễ dàng hóa thành ác linh, sau đó căn cứ theo tàn niệm tử vong còn lại trong đầu mình, điên cuồng trả thù.
Sự thật chứng minh, nếu chỉ căn cứ vào những đoạn tàn niệm tử vong ngắn ngủi đứt gãy đó, chúng nó thông thường chỉ giết phải những người vô tội.
Tuy rằng sau khi vong linh trở thành ác linh, địa phủ có quyền tiêu diệt thẳng tay, nhưng dù sao họ cũng là những người mang theo oan khuất như vậy, nếu một đao tiêu diệt mất thì vô nhân đạo biết chừng nào.
Vì ngăn chặn loại tình huống này, địa phủ liền triển khai hợp tác với những ngành tương quan của dương gian, đã chọn ra một số người tiếp nhận những thẻ đen này, vì những người uổng mạng mà tìm ra nguyên nhân tử vong chính xác, sau khi chân tướng của tử vong được vạch trần, ấn hồn liền sẽ khôi phục lại như bình thường. Lúc đó, chỉ cần người cầm đọc lên tên người chết, nguyên nhân tử vong,ngày tháng năm tử vong, sẽ có Tử Thần chuyên môn phụ trách thu hoạch loại vong linh đứng bên kia bờ hắc hóa này xuất hiện, mang vong linh đi.
Dưới điều kiện hắc hóa khắc nghiệt như thế, đột nhiên xuất hiện một ác linh một hơi liền giết hai người, ai cũng như nằm mộng.
Mã Hầu lại vò vò đầu tóc, ánh mắt lén lút liếc Lục Diễn đang hút thuốc, trợn trắng mắt, ý đồ tò mò rõ ràng.
"Chắc là có người mới tới." Lục Diễn đứng dậy, khóe miệng kéo ra một chút, thần sắc thập phần khinh miệt, "Còn là một phế vật."
"Hả?" Mã Hầu càng thêm không hiểu ra sao, "Sao phía dưới không thông tri chúng ta có người mới tới chứ?"
"Từng vong linh đều có thẻ đen, toàn bộ Chấp Pháp Thị của thành phố Thanh Dương đều là người của tổ chúng ta, những thẻ cần thi hành đều nằm trong tay người của chúng ta, không phải có người mới thì là cái gì?" Lục Diễn có chút không kiên nhẫn dụi tắt tàn thuốc, "Vị này năng lực nghiệp vụ cũng quá giỏi rồi, mới vừa nhậm chức liền thả cho ác linh gây án, gan của mấy lão già dưới kia cũng to lên không ít, loại đi bằng quan hệ cũng dám nhét vào chỗ của ta."
Có thể trở thành Chấp Pháp Thị của hay giới âm dương là một chuyện đặc biệt tích âm đức, một số lãnh đạo ở phía dưới cũng vì mưu cầu phúc lợi này cho người nhà ở dương gian, mà mắt nhắm mắt mở đi cửa sau.
Mã Hầu hiểu được Lục Diễn, hiểu hắn không phải đang phiền lòng vì chuyện có người dùng quan hệ đi vào, mà bởi vì đây là một đứa chui cửa sau vô dụng, nói chung, dù là vô dụng hay ngu ngốc thì đối với hắn đều là tử tội.
"Cái đồ con rùa này!" Mã Hầu thấp giọng mắng một tiếng, "Để cho lão tử bắt được xem, sống không bằng chết!"
"Mã Hầu, cậu cảm thấy cái nhà này thế nào?" Lục Diễn đột nhiên chuyển đề tài.
Mã Hầu phản ứng một chút, rướn cổ nhìn kỹ: "Thì... là một cái cái nhà bình thường thôi, một cái viện sạch sẽ, sao vậy? Ác linh trốn ở nơi này sao?"
"Vừa rồi tôi mới đi qua phòng bếp bên kia nhìn một chút, dầu với cặn bẩn đóng một lớp dày. Chén dĩa tối qua ăn xong còn chất đống trong nồi chưa chịu rửa, mấy món hàng trưng bày trên kệ trong quán cũng phủ đầy bụi bặm. Hai vợ chồng nạn nhân này không phải là người thích sống sạch sẽ, ngay cả chỗ ở chỗ ăn đều bẩn thỉu, vậy sao lại vì cái gì mà thu dọn chỗ sân vườn này sạch sẽ như vậy?"
Mã Hầu ngẩn ra, sau đó khiếp sợ nhìn về phía Lục Diễn, "Lục ca, ý của anh là..."
"Ác linh sẽ không vô duyên vô cớ tấn công bọn họ, hai người kia nhất định xuất hiện trong tàn niệm tử vong của ác linh, về phần cái nhà này có điểm khác thường... gọi pháp y lại đây làm thử nghiệm kiểm tra vết máu một chút, tôi nghĩ sẽ có câu trả lời." Lục Diễn dừng lại một chút, "Còn có hung khí ở hiện trường, ác linh sẽ không vô duyên vô cớ chọn một con dao sắt rỉ sét như vậy để hành hung, kêu người kiểm tra kỹ một chút, hẳn sẽ phát hiện nào đó liên quan đến thân phận của ác linh."
"Đã rõ!" Mã Hầu nói xong, liền vội vàng gọi pháp y tới.
"Lục ca, chúng ta có cần đi tìm người mới này một lát không? Nói gì thì nói thẻ đen là người đó cầm, nếu người không ở đây thì chúng ta cũng không dễ giải quyết những chuyện này." Gương mặt Mã Hầu rối rắm.
"Đã thành ác linh rồi thì cũng không còn chuyện gì người mới có thể làm nữa, sau khi điều tra ra thân phận ác linh, tôi sẽ trực tiếp triệu hồi Tử Thần, tiêu diệt vong hồn luôn." Lục Diễn lãnh đạm hồi đáp.
Sắc mặt Mã Hầu hơi căng thẳng một chút: "Lục ca, trực tiếp mời Tử Thần lên tiêu diệt, vậy Chấp Pháp Thị cầm cái thẻ đen này sẽ bị tổn thọ đó."
"Hử?" Lục Diễn liếc xéo hắn một chút, nhìn Mã Hầu chột dạ rụt cổ, nói tiếp, "Vậy ý của cậu là muốn cho tên phế vật người mới đó một cơ hội, để ác linh giết thêm mấy mạng nữa?"
Mã Hầu gian nan nuốt một ngụm nước miếng, lập tức đứng thẳng: "Lục ca, tôi cảm thấy anh nói rất đúng; hai năm qua chuyện đi cửa sau này quá hoành hành rồi, hiện tại rốt cuộc đã gây ra họa, chúng ta là