Lục Diễn không yên lòng để cho Khương Điềm tự ở một mình, tùy tiện tìm lý do, thuê hai phòng trong khách sạn.
Mã Hầu điên điên lởn tởn đi mua bữa ăn khuya trở về, Khương Điềm còn ôm máy tính bảng nghiên cứu từng tấm từng tấm hình bọt nước.
"Điềm Điềm, cô lăn qua lộn lại nhìn hơn mười lần rồi, đến cùng có nhìn ra cái gì không?" Mã Hầu lấy hộp canh đẩy tới trước mặt Khương Điềm, "Lục ca nói cô có thương tích không thể ăn cay, cũng chỉ có cái này có thể ăn được, cô ăn đỡ đi, đợi khi nào quay về thương tích lành một chút, Tiểu Mã Ca mời cô ăn đại tiệc hải sản nha."
Khương Điềm bất đắc dĩ thở dài một hơi: "Có mấy tấm tuy cũng rất giống, nhưng cẩn thận xem lại thì còn có chút chênh lệch với bọt nước trong tàn niệm tử vong của dì Thục Phương."
"Cái thứ như tàn niệm tử vong có đôi khi đặc biệt trừu tượng, tôi có một lần thấy tàn niệm tử vong là một cái hạt dẻ to lớn, kết quả chờ sau khi phá án xong mới ầm ĩ phát hiện, hung thủ sát hại đương sự của tôi chính là một vị thầy giáo. Suy trước suy sau, mới thấy công việc của người này là thường xuyên lấy hết ví dụ này đến ví dụ khác trong bài học, có khi lại lấy trúng ví dụ hạt dẻ, có thể cái hạt dẻ kia là ám chỉ cái này." Mã Hầu bất đắc dĩ lắc đầu, lấy hết mấy phần ăn trưa lại bỏ ra, "Cho nên cái bọt nước mà cô thấy được đó nói không chừng cũng chỉ có chút chiếu rọi thôi."
Khương Điềm: "Hi vọng đừng phức tạp như thế, thời gian chúng ta còn lại không nhiều lắm."
Khương Điềm nhìn một đống que nướng bề ngoài vô cùng bóng mỡ, mùi thơm phưng phức, lại nhìn nhìn cái hộp canh suông của mình, nuốt một ngụm nước bọt, Mã Hầu mang bao tay vào, cầm lên một cái cánh gà bắt đầu cắn, "Điềm Điềm, cô đừng có nhìn a, nhanh chóng thừa dịp nóng ăn canh đi."
"Không đợi Lục Cảnh Quan sao?" Khương Điềm nhìn về phía cửa phòng đóng chặt.
Lục Diễn sau khi đến khách sạn, liền đi vào gian phòng kia, đã hơn một tiếng rồi nhưng chút động tĩnh cũng không có.
"Không cần." Mã Hầu khoát tay, "Lần này chúng ta gặp một án tử khó giải quyết, Lục ca phải báo cáo trên dưới âm dương một lần, không chừng đang họp hành cái này."
"Dưới... âm?" Khoé miệng Khương Điềm quất thẳng lên, căn bản không khắc chế được hoảng sợ trong ánh mắt.
"Có cần sợ tới như vậy sao?" Mã Hầu thấy cô như vậy, nhất thời vui vẻ.
Mặt Khương Điềm lập tức liền đỏ.
Mã Hầu thuần thục lấy một cái cánh gà cắn sạch sẽ, lại cầm lấy một cái chân gà: "Cô nha, mau chóng thích ứng sớm chút đi, không thì sau này biết làm sao?"
"Sau này?" Khương Điềm cứng ngắc, "Tôi...tôi thật sự còn phải tiếp tục gặp quỷ?"
Mã Hầu nhìn bộ dáng cô như sắp bị doạ chết, nghĩ nghĩ lại thả cái chân gà trở về, nghiêm trang giải thích với cô: "Chúng ta là những người được lựa chọn làm người Chấp Pháp, đã bước vào thì sẽ không có đường bước ra, tuy tôi cũng không biết mấy đại lão bên dưới tại sao lại chọn một cô gái yếu đuối như cô, nhưng mà chúng ta phải tự mình chấp nhận, cô nên tiếp thu hiện thực đi."
Tuy rằng lúc trước cô cũng mơ hồ đoán được, chuyện này có thể sẽ không xong dễ dàng kết thúc như vậy, nhưng sau khi chính tai nghe được chứng thực, Khương Điềm vẫn cảm thấy vô cùng đả kích.
"Cô lo lắng không biết giải thích cùng bạn trai thế nào à?" Mã Hầu thấy bộ dáng cô mỗi lúc một suy sụp hơn, liền hạ giọng thần thần bí bí hỏi.
"Cái gì?" Khương Điềm phản ứng lại một chút, kinh ngạc nhìn Mã Hầu.
Mã Hầu cợt nhả đầy mặt trêu chọc: "Không đúng nha, ngón áp út cô đã mang nhẫn luôn rồi, hẳn phải nên gọi là vị hôn phu mới đúng."
Đồng tử Khương Điềm kịch liệt co rút lại một chút, nâng tay phải lên, giơ mu bàn tay ra trước mặt Mã Hầu: "Mã Cảnh Quan, anh có thể nhìn thấy chiếc nhẫn này sao?"
- ----
Trong phòng, sương đen lượn lờ.
Quỷ sai mặc áo trắng dáng người thấp bé mập mạp quỳ trước mặt Lục Diễn, anh anh khóc thút thít đặc biệt thê thảm.
"Đại nhân, chúng ta thật là nhận được tin, ở khu vực của Khương Điềm mới gia nhập một vị Chấp Pháp mới, nhưng đó là một người hơn ba mươi tuổi vạm vỡ, không phải là cô nướng tay nhỏ chân nhỏ yếu ớt đâu!" Quỷ sai vừa nói, vừa một mực cung kính dâng lên một cái tập cho Lục Diễn.
Lục Diễn không nói một câu, lạnh lùng nhận lấy, mở ra nhìn nhìn, trên tập thật sự là một khuôn mặt của một người đàn ông mặt mày đầy râu ria, bên cạnh còn viết rõ ràng ngày sinh tháng đẻ của hắn, cùng ngày tháng, lý do hắn được lựa chọn trở thành người Chấp Pháp.
"Khi người chết Tôn Thục Phương gả cho chồng của bà ta, không có tiến hành đăng ký kết hôn, cho nên hộ tịch vẫn lưu lại hộ tịch cũ, cho nên hộ tịch trên dưới mặt đất của bà ta cũng không thay đổi. Sau khi bà ta uổng mạng, thẻ đen được phân phối đến tay người mới này, đến bây giờ người mới này vẫn còn đang chờ thẻ đen xuất hiện, ai mà nghĩ được, ấn hồn của Tôn Thục Phương lại chạy đến tay Khương tiểu thư chứ!" Quỷ sai tiếp tục khóc.
"Trái một cái không biết, phải một cái không biết, vậy dùng ngươi để làm gì?" Lục Diễn thấp giọng nói một tiếng, ném tập hồ sơ vào trên người Quỷ sai.
"Tiểu nhân vô năng, thỉnh đại nhân thứ tội!" Quỷ sai khóc đến thảm hại hơn, "May mà Khương tiểu thư cùng ngài duyên phận thâm hậu, đánh bậy đánh bạ gặp được ngài, về sau có ngài mang theo cũng không có chuyện gì, không thì không biết còn nhiễu loạn đến bao nhiêu nữa..."
"Về sau?" Vẻ mặt Lục Diễn như bị kiềm hãm, trong phòng sương đen càng nặng nề mù mịt hơn, Quỷ sai quỳ trên mặt đất sợ tới mức co lại thành một cụm, run lẩy bẩy.
"Đại... Đại nhân... trên..trên danh sách người Chấp Pháp, tiểu nhân....tiểu nhân tra được tên của Khương Điềm tiểu thư..." Khi lời của Quỷ sai hạ xuống, màn sương đen cả phòng hóa thành quỷ ảnh dữ tợn, sau đó giữ lấy cổ Quỷ sai, nhấc hắn lên.
"Đại nhân tha mạng... Khụ khụ..."
"Khương Điềm, thứ nhất không phải người được lựa chọn, thứ hai không tự nguyện đồng ý trở thành người Chấp Pháp, còn có ta che chở, các ngươi còn dám can đảm viết tên của cô ấy vào danh sách người Chấp Pháp!!!" Lục Diễn khó thở, sương đen hóa thành quỷ ảnh càng thêm táo bạo, im lặng rít gào về hướng Quỷ sai, trong căn phòng không lớn tràn đầy hơi lạnh thấu xương.
Cái gọi là danh sách Người Chấp Pháp, trên thực tế chính là những người Chấp Pháp ở dương gian có khế ước với âm phủ. Người được lựa chọn sau khi tự nguyện trở thành người Chấp Pháp, kể từ ngày nhận được thẻ Hồn Ấn đầu tiên, tên sẽ tự động xuất hiện trên danh sách này.
Cũng có một ít người đi theo cửa sau, dù không phải là người được lựa chọn, nhưng nếu được Thập Điện Diêm La gật đầu, viết tên lên cũng coi như được tính.
Một khi tên đã xuất hiện trên danh sách này, thì kiếp này đến chết mới có thể giải trừ, dù có là Lục Diễn cũng không có cách nào phá hư cái quy tắc này.
Quỷ sai bị quỷ ảnh đánh đến trợn mắt nhìn