Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1142


trước sau



Mua được một con tiểu hồ ly
Thấy Tô Tiểu Bạch có hứng thú với con tiểu hồ ly này, thợ săn vội vàng mang chiếc lồng tới đặt trong gian hàng tích cực chào hàng với Tô Tiểu Bạch.

“Tiểu bạch hồ này bộ dạng xinh đẹp, mang ra ngoài rất được những tiểu thư nhà giàu yêu thích, nếu như khách nhân mua lại lúc mang ra ngoài có thể thu hút được sự chú ý của nữ nhân trong thành.


Bình thường loại tiểu hồ ly này rất nhỏ, mặc dù da lông đẹp nhưng giết đi lột da lớp da cũng không được bao nhiêu.

Bán không được giá.

Cho nên loại vật này trong mắt thợ săn chỉ là hòa vốn.

Nhưng mà không ngờ nó lại được Tô Tiểu Bạch coi trọng đương nhiên phải nhanh chóng chào hàng để bán một cái giá tốt.

Tô Tiểu Bạch cũng không quan tâm tới lời của thợ săn mà cúi đầu quan sát thật kỹ con tiểu bạch hồ.

Tiểu bạch hồ hai mắt linh động, mặc dù trên người hơi bẩn nhưng rất giống con bạch hồ gặp được lúc trước.

“Chẳng lẽ hai con tiểu hồ ly này có quan hệ thân thích sao?”
Tô Tiểu Bạch cũng không điều tra, nhưng mà đã gặp tức là có duyên phận vậy thì mua đi.

Tô Tiểu Bạch làm việc từ trước tới này đều rất tùy ý.

“Bao nhiêu bạc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Thợ săn trung niên thấy Tô Tiểu Bạch quan sát tỉ mỉ tiểu bạch hồ đang thấp thỏm sợ hắn không mua, thì thấy Tô Tiểu Bạch đứng dậy hỏi.

Thợ săn vui mừng, khuôn mặt dữ tợn cũng gật đầu liên tục.

“Tám… Ngạch không, mười lượng bạc!
Nghĩ nghĩ, thợ săn nhanh chóng mở miệng nói: “Chỉ cần mười lượng bạc con tiểu hồ ly xinh đẹp này sẽ là của ngươi.


Tô Tiểu Bạch hơi gật đầu tiện tay móc ra một thỏi bạc nhét vào trong gian hàng.

Thợ săn chưa kịp mở miệng hắn đã tiến lên xách chiếc lồng kia quay người đi.

Thợ săn nhìn Tô Tiểu Bạch rời đi, ánh mắt nhìn về phía thỏi bạc trong gian hàng.

Vội vàng nhặt thỏi bạc lên đặt ở cạnh răng cắn mạnh một cái.

Sau đó hai mắt sáng lên lại đặt ở trong lòng bàn tay ước lượng lúc này mặt mày hớn hở.

“Bạc tốt, một tiểu hồ ly mà có thể đổi một thỏi bạc, biết trước đã lấy nhiều hơn, người này chắc chắn là một kẻ có tiền!”
Lúc này thợ săn lại có chút không cam tâm, mình lại bán tiểu hồ ly đi với ít bạc như vậy.

Nhưng mà hôm nay đã có vụ buôn bán suôn xẻ đầu tiên, cũng không biết kế tiếp có còn người có tiền nào đến chiếu cố quầy hàng giống như người kia không.

Nghĩ tới đây, thợ săn lại ngẩng đầu nhìn về phía Tô Tiểu Bạch rời đi đã không thấy thân ảnh đâu.

Lúc này Tô Tiểu Bạch mang theo chiếc lồng đi tới một khách sạn ở phía trước.

Tiểu bạch hồ ở trong lồng sau khi rời khỏi cái quầy hàng của thợ săn trung niên đã hoạt bát hơn.

“Xem ra tiểu gia hỏa này cũng biết thợ săn kia là chuyên môn đi giết động vật.


Nhìn tiểu hồ ly hoạt bát Tô Tiểu Bạch nhếch miệng trêu ghẹo.

“Khách quan mời vào, ngài đi mấy người? Ăn cơm hay là ở trọ?”
Trong tửu lâu Tiên Huệ Đức, Tô Tiểu Bạch vừa đi vào đã có một tiểu nhị vẻ mặt tươi cười đi đến.

“Một người, ở trọ.


Tô Tiểu Bạch quét một vòng đại sảnh lầu một, lúc này trong hành lang cũng không có nhiều người.

“Cho một gian phòng hảo hạn.


“Được khách quan, chúng ta đi phòng trọ cao nhất, đây chính là căn phòng tốt nhất của bổn lâu.


Tiểu nhị nghe vậy nở nụ cười tiến lên dẫn Tô Tiểu Bạch lên lầu hai.


Cầm theo chiếc lồng, hai người lần lượt tiến vào phòng thượng hạng dành cho khách.

“Khách nhân còn cần gì nữa không?”
Sau khi vào phòng tiểu nhị tiếp tục hỏi.

“Chuẩn bị một chậu nước với một chút đồ ăn, thịt gà cá gì đó.


Tô Tiểu Bạch để chiếc lồng lên trên bàn, thản nhiên nói.

“Khách quan chờ một chút, ta lập tức đi làm.


Tiểu nhị gật đầu sau đó quay người rời đi.

Trong gian phòng chỉ còn lại Tô Tiểu Bạch và tiểu hồ ly, một người một hồ cách chiếc lồng đối mắt.

Tô Tiểu Bạch đưa tay mở chiếc lồng ra, tiểu bạch hồ run lẩy bẩy trốn ở trong lồng không dám ra, một đôi mắt linh động tràn đầy vẻ sợ hãi.

“Sao người lại bị bắt ở đây?”
Một người một hồ không quen biết, tiểu hồ ly này sợ mình cũng là bình thường.

Sau khi đánh giá tiểu hồ

ly Tô Tiểu Bạch xác định con tiểu hồ ly này nhất định có quan hệ với con hồ ly lúc trước, mở miệng hỏi.

Tiểu hồ ly không ngờ Tô Tiểu Bạch lại hỏi cái này kinh ngạc một lát, sau đó chi chi quơ chân trước giống như đang nói gì đó.

Nhưng mà nghĩ đến một người bình thường làm sao có thể hiểu được mình đang nói cái gì.

Còn chưa nói xong đã mất mát cúi thấp đầu.

“Sao vậy, ngươi bị người thợ săn kia bắt, hơn nữa còn có tỷ tỷ của ngươi?”
Mà đúng lúc này một giọng nói kinh ngạc vang lên.

Tiểu hồ ly lập tức ngẩn người, sau đó mừng rỡ ngẩng đầu nhìn Tô Tiểu Bạch.

Mặc dù không biết vì sao Tô Tiểu Bạch có thể hiểu lời mình nói nhưng mà chỉ cần có thể giao lưu chắc Tô Tiểu Bạch cũng sẽ không dễ dàng giết mình.

Mừng rỡ xong, tiểu hồ ly gật đầu lia lịa.

“Vậy thì có chút thú vị, nhưng mà dáng vẻ bây giờ của ngươi quá bẩn, cần tắm rửa cái.


Mắt Tô Tiểu Bạch lóe lên, thản nhiên nói… Vừa dứt lời thì thấy bên ngoài gian phòng truyền đến một hồi tiếng chân… Cạch cạch… Tiếng đập cửa vang lên… “Khách quan, nước và đồ ăn của ngài.


Bên ngoài gian phòng truyền đến tiếng tiểu thị.

“Tiến vào đi.


Tô Tiểu Bạch nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cửa gian phòng mở ra, tiểu nhị bưng khay đi đến.

Đầu tiên để thịt kho tàu cá sạo, bạch trảm kê* với thịt vịt nướng lên bàn, lại quay người ra cửa bưng một chậu nước vào.

*bạch trảm kê: gà thái lát
“Khách quan ngài từ từ dùng.


Tiểu nhị nhìn lướt qua tiểu bạch hồ ngoan ngoãn đứng ở trên bàn sau đó cười nói, quay người rời đi.

“Tắm trước đã, sau đó ăn một chút.


Tô Tiểu Bạch chỉ vào đồ ăn trên bàn nói với tiểu bạch hồ.

Tiểu bạch hồ ngẩn người, vốn cho là những thứ này là Tô Tiểu Bạch muốn ăn không ngờ lại là cho mình.

Chần chờ đánh giá Tô Tiểu Bạch thấy hắn không phải nói đùa hai mắt sáng lên.

Trực tiếp nhảy vào trong chậu nước, lăn lộn một vòng, sau đó vội vàng chui ra, bắt đầu thưởng thức thức ăn trên bàn.

Trong khoảng thời gian này bị những yêu quái kia bao vây truy đuổi, bị chia cắt với tỷ tỷ, vất vả lắm mới thoát khỏi truy binh không ngờ lại rơi vào cạm bẫy bị thợ săn bắt được.

Nhưng mà may mắn gặp được người này nếu không đã bị thợ săn giết chết…
Ăn ăn, hai mắt tiểu bạch hồ dâng lên hơi nước.

Cũng không biết bây giờ tình hình của tỷ tỷ sao rồi.

Nếu như tỷ tỷ bị những yêu quái kia bắt đi…
Nếu như cũng bị rơi vào cạm bẫy giống như nàng…
Nghĩ tới đây, tiểu bạch hồ cũng mất cả tâm tình ăn cơm.

Cơm trước mặt cũng không còn thơm.

“Làm sao vậy, đột nhiên lại không muốn ăn?”
Tô Tiểu Bạch thấy tiểu bạch hồ như vậy, tò mò hỏi.

“Chi chi chi…”
Tiểu bạch hồ ngẩng đầu nhìn Tô Tiểu Bạch một cái, cảm xúc suy sụp kêu hai tiếng lại cúi đầu.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện