Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1148


trước sau



Nghĩ tới đây Kha Sương vô cùng hoảng sợ, hai tay nắm thật chặt tay Tô Tiểu Bạch, sắc mặt trắng bệch.

Cảm nhận được Kha Sương sợ hãi, Tô Tiểu Bạch vỗ nhè nhẹ lên tay nàng, “Không cần lo lắng đang ở trong thành Kiến Dương, những yêu quái kia không dám làm loạn, ở đây không thiếu người tu luyện Độ Kiếp trung kỳ.


Tiểu bạch hồ nghe vậy thân thể run lên mới nhớ lại bây giờ mình không phải một mình ở nơi hoang vu, một mình trốn tránh sự truy sát của đám yêu quái này mà đang ở trong thành Kiến Dương, thành trì của nhân loại!
Người tu hành nhân loại sẽ không ngồi nhìn những yêu quái kia làm xằng làm bậy ở trong thành Kiến Dương.

Nghĩ tới đây, sắc mặt Kha Sương mới tốt hơn, nhưng mà vẫn rất sợ.

Sợ bị những yêu quái kia bắt được…
Nàng vẫn nắm thật chặt tay Tô Tiểu Bạch, không dám thả ra.

Mà Tô Tiểu Bạch nhìn qua thi thể thợ săn, ánh mắt lập lòe, nhíu mày giống như đang trầm ngâm.

Chỉ thấy hắn phóng thần thức ra ngoài trực tiếp bao phủ thi thể kia.

Dưới thần thức, bên trong bên ngoài thi thể đều xuất hiện rõ ràng trong đầu Tô Tiểu Bạch.

Một chút vết tích cũng không có.

“Đúng là do một yêu quái làm, chắc là một con hổ, nhưng mà vì sao con hổ này lại muốn hút sạch máu trong thi thể?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc dù Tô Tiểu Bạch không thể quan sát thi thể ở khoảng cách gần nhưng dưới thần thức vẫn phát hiện trên thi thể có hai vết thương rất nhỏ, máu trong thi thể cũng bị hút sạch từ hai vết thương này.

“Lão hổ? không phải là loại yêu quái hút máu như rắn hay là rơi sao?”
Kha Sương nghe vậy kỳ quái hỏi.

Nếu như là một con hổ yêu động thủ thì chỉ cần một ngụm là có thể ăn người này xuống bụng, sao lại chỉ hút máu mà không ăn hắn chứ?
“Ngươi xem, bên ngoài thi thể không hề có chút dao động của hồn vía.


Tô Tiểu Bạch nhếch miệng chỉ vào cỗ thi thể giải thích: “Đây không phải là cắn nuốt linh hồn của con người mà trực tiếp nô dịch linh hồn của thợ săn kia.


“Hơn nữa loại thân thông này giống như là bản năng đi kèm, cũng chỉ có thấp quỷ mới có loại hiệu quả này.


Kha Sương nghe vậy lập tức hiểu ra gật đầu liên tục, nhưng Tô Tiểu Bạch cũng không giải thích được vì sao hồ yêu kia lại muốn cắn nuốt máu của người này.

“Chắc là con hổ đó bị ma ám.


Mắt Tô Tiểu Bạch lập lòe thản nhiên nói: “Nhưng âm hồn kia muốn hạ xuống sức mạnh nhất định phải dựa vào máu tươi để duy trì.


“Như vậy làm sao giải thích được điều này.


Kha Sương nghe vậy nhíu mày giống như nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Tô Tiểu Bạch, trong đôi mắt đen nhánh sáng rực đầy kinh hãi: “Là Vạn Yêu Sơn! Là lão yêu quái Vạn Yêu Sơn kia!”
“Lão yêu quái Vạn Yêu Sơn?”
Tô Tiểu Bạch nhếch mày.

“Đúng vậy, trong Vạn Yêu Sơn có một lão yêu quái Độ Kiếp hậu kỳ, lão yêu quái kia bị thương nặng nên không thể rời khỏi Vạn Yêu Sơn nửa bước.

” Kha Sương hít một ngụm khí lạnh.

Khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc lúc này lại đổi thành hoảng sợ.

“Yêu quái kia là một con dơi khát máu tồn tại từ thời thượng cổ.

Mặc dù nó bị thương rất nặng nhưng nó là một trong những con yêu quái số một số hai trong rất nhiều yêu quái Độ Kiếp của Vạn Yêu Sơn.


Tô Tiểu Bạch nghe vậy gật đầu.

Xem ra lần này là con dơi kia đã để một âm hồn nhập vào trong người hổ yêu, hút khô máu của thợ săn.

“Xong rồi, thì ra ta và tỷ tỷ đã bị tên lão yêu quái của Vạn Yêu Sơn nhắm vào! Lần này thì xong thật rồi…”

Kha Sương thay đổi sắc mặt, hoảng sợ ôm lấy Tô Tiểu Bạch.

“Chúng ta mau trốn đi, chắc chắn bây giờ lão yêu quái kia chúng ta đang ở trong thành nhất định sẽ phái yêu quái tới bắt ta.


“Vì sao phải trốn?”
Tô Tiểu Bạch lại không lo lắng chút nào, thờ ơ nói.

“Lão yêu quái kia biết rất nhiều thứ cổ quái hỗn độn lại còn có nhiều thủ đoạn thâm độc, ở Vạn Yêu Sơn ngay cả những lão quái vật cũng không dám trêu trọc lão yêu quái kia.


Kha Sương cười khổ giải thích nói: “Lần này là bởi vì một cái bí cảnh, truyền thuyết nói tòa bí cảnh kia là cửu vĩ hồ thượng cổ để lại.


“Mà

truyền thuyết nói trong đó có một loại linh đan có thể trị được vết thương, cho dù là nặng đến cỡ nào chỉ cần một viên là sẽ khỏi hẳn, cho nên…”
“Cho nên lần này yêu quái Vạn Yêu Sơn mới dốc hết toàn lực, bọn chúng muốn bắt ngươi và Kha Tuyết cũng bởi vì tòa bí cảnh kia?”
Tô Tiểu Bạch cười nhẹ nói.

Kha Sương cười khổ gật đầu: “Ta cũng không biết ở Thanh Ngưu có một tòa bí cảnh như vậy…”
“Vậy thì sao chứ? Đều từ tận thời thượng cổ, bây giờ cũng không biết những thứ trong bí cảnh kia có thể dùng được không.


Tô Tiểu Bạch liếc mặt vẻ mặt coi thường nói.

Tô Tiểu Bạch luôn không tin các loại truyền thuyết với vật cổ.

Mắt nhìn thấy mới là thật, không tận mắt nhìn thấy thì không thể coi là thật.

Truyền ra loại lời đồn đại này để khiêu khích hai chủng tộc sau đó ngư ông đắc lợi, Tô Tiểu Bạch đã thấy nhiều rồi.

“Nhưng mà…”
Kha Sương nghe vậy do dự muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn thở dài một tiếng, nhìn về phía Tô Tiểu Bạch.

“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?”
“Bây giờ bọn họ đã xác định được ngươi đang ở trong thành vậy ngươi cảm thấy bọn họ sẽ làm gì?”
Tô Tiểu Bạch hỏi ngược lại.

“Đương nhiên là phái người tới bắt ta.


Kha Sương không chút nghĩ ngợi nói.

“Vậy thì đơn giản.

” Tô Tiểu Bạch khoát tay: “Bọn họ tìm của bọn họ, chúng ta làm chuyện của chúng ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Dù sao đây là thành Kiến Dương, không phải nơi hoang dã, càng không phải Vạn Yêu Sơn…”
Nói xong Tô Tiểu Bạch quay người đi thẳng đến tửu lâu Tiên Huệ Đức.

Kha Sương nghe vậy cũng thấy hợp lý, dù sao cũng đang ở trong thành Kiến Dương, gấp gáp cũng là đám yêu quái kia, mình cần gì phải nóng nảy.

Suy nghĩ thông suốt Kha Sương cũng vội vàng cất bước đi theo…
Hai người dựa theo đường cũ trở về Tiên Huệ Đức.

Trên đường càng ngày càng có nhiều bách tính nghe được tin đi đến xem náo nhiệt.

Đặc biệt là muốn nhìn xem rốt cuộc là yêu quái gì lại to gan như vậy dám giết người ở thành Kiến Dương.

Từ trước tới nay người tu hành, tông môn tu hành với triều đình luôn luôn không khoan nhượng đối với yêu quái.

Nhìn thấy là lập tức giết chết.

Huống hồ là loại yêu quái còn dám giết người ở trong thành Kiến Dương.

Nếu như gặp phải người tu hành lập tức bị giết chết.

Mà Tô Tiểu Bạch với Kha Sương lại đi ngược với dòng người.

“Tòa tửu lâu này nghe tên là biết ăn rất ngon… Nhưng mà làm cũng rất tinh xảo nhất định ăn rất ngon.


Trong thời gian ngắn không cần lo lắng bị yêu quái trên Vạn Yêu Sơn tìm được bắt đi, suy nghĩ trong đầu Kha Sương lập tức quay về với mỹ thực.

Vội vàng tiến lên hai bước đi tới bên cạnh hai tay ôm lấy tay áo Tô Tiểu Bạch, đôi mắt sáng rỡ nhìn hắn.

“Lần này trở về nhất định phải nhấm nháp một chút.


Tô Tiểu Bạch liếc nhìn Kha Sương mặt đầy mong đợi, hai mắt sáng rỡ.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện