Vẻ mặt của Cao Thành dâm tà, càng nhìn vào gương mặt tinh tế đó của Kha Sương, lại càng cảm thấy trong lòng rung động, chỉ hận không thể ôm nàng vào trong ngực thật chặt, rồi từ từ chơi đùa một phen.
Nghĩ đến đây, Cao Thành lại đứng bật dậy, duỗi tay về phía Kha Sương, muốn ôm nàng lại.
Kha Sương đang định mở miệng nói gì đó, cảm giác được hành động của hắn ta, nàng lập tức trừng to mắt, không hề nghĩ ngợi mà trực tiếp xoay người lùi lại một bước.
“Vị công tử này, xin ngươi hãy tự trọng, ta sẽ không làm người phụ nữ của ngươi đâu, cho dù thành Kiến Dương có nhiêu người muốn làm người phụ nữ của ngươi thì chẳng liên quan một chút gì đến ta hết!”
Vẻ mặt của Kha Sương nghiêm nghị, trong ánh mắt nhìn về phía Cao Thành tràn đầy vẻ chán ghét, nếu không phải vì muốn cứu ông cụ ngã trên đất này, thì nàng đã sớm rời đi rồi, chứ chẳng muốn dây dưa với loại người này một chút nào.
Nhưng Cao Thành lại hoàn toàn không để ý đến điểm này, chưa từng có bất cứ người nào trong thành dám khiêu khích hắn ta như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kết cục của người chọc giận hắn ta ở ngay trước mắt, cho nên tất cả những chuyện này khiến cho Cao Thành càng thêm làm càn, hắn ta cười một tiếng âm hiểm đầy trắng trợn, hai tay dang ra, định ôm Kha Sương vào lòng.
“Tiểu cô nương, ngươi đi theo bản công tử đi, bản công tử đảm bảo nhất định sẽ yêu thương ngươi thật tốt, những người phụ nữ trước đó, cái đám dong chi tục phấn đó ta sẽ cho bọn họ cút hết!”
Hai mắt của Cao Thành tỏa sáng, nhìn dáng người hoàn mỹ của Kha Sương, trong lòng vô cùng hăng hái, nóng lòng muốn dẫn nàng đi.
“Chỉ cần ngươi đi theo bản công tử, bản công tử sẽ cho ngươi trở thành người phụ nữ phú quý trong thành Kiến Dương này!”
Kha Sương chưa bao giờ từng gặp người mặt dày và vô sỉ đến vậy, mình đã dùng lời lẽ nghiêm khắc để từ chối, nhưng người này lại vẫn không ngừng mở miệng, muốn mình làm người phụ nữ của hắn ta.
Điều này lại càng khiến Kha Sương thêm tức tối, trong lòng nàng đã không còn kiên nhẫn nữa, nàng xoay người đi tới bên cạnh Tô Tiểu Bạch: “Xin lỗi, ta đã có tướng công rồi!”
Nói xong lời này, sắc mặt của Kha Sương đỏ bừng ngại ngùng, trên gò má trắng nõn đó lại càng lộ rõ vẻ xinh đẹp động lòng người, khiến người nhìn qua thật khó mà quên được!
Một từ tướng công này, nàng biết được từ trong miệng một nữ hồ yêu, lén rời khỏi tộc xuống núi kết hôn với đàn ông nhân loại.
Kha Sương hiểu rất rõ ý nghĩa của chữ tướng công này.
Người đàn ông được gọi là tướng công chính là người đàn ông cả đời này của mình!
Cho nên Kha Sương nói xong, mới cúi đầu e thẹn, không dám nhìn Tô Tiểu Bạch.
Một mặt là sợ Tô Tiểu Bạch từ chối, một mặt là cô gái đơn thuần này thật sự quá xấu hổ.
Mà đám người đứng vây xem ở đó, đều sững sờ khi nhìn thấy tất cả những chuyện này.
Dung mạo xinh đẹp đó của Kha Sương đẹp tựa thiên tiên, giống như tiên tử giáng xuống phàm trần, khiến những dân chúng bình thường này đều mang vẻ mặt kinh ngạc.
Nhưng bây giờ bọn họ lại trông thấy, Kha Sương đang dựa vào một người đàn ông.
Lúc này bọn họ nhìn thấy, một nhân vật giống như tiên tử