Ánh mắt Cao Trường Thắng lạnh như băng, hai mắt đỏ ngầu giống như điên cuồng nhìn những người xung quanh, giống như muốn bộc phát ngay lập tức.
Quản gia thấy thế chỉ có thể cắn răng tiến lên quỳ xuống chắp tay nói: “Lão gia, nghe nói là một người từ nơi khác tới giết thiếu gia hơn nữa còn chặt đầu thiếu gia mang đi…”
“Cái gì!”
Cao Trường Thắng trợn trừng hai mắt như muốn nứt ra, giết người còn muốn mang đầu của hắn đi, không cho người ta được toàn thây.
Đây là cừu hận lớn đến mức nào.
Chết không toàn thây!
Cao Trường Thắng nghiến răng nghiến lợi, cắn chặt răng kẽo kẹt kẽo kẹt, cúi đầu nhìn thi thể Cao Thịnh nằm trên đất không đầu, lửa giận trong lòng bộc phát ra.
“Tìm cho ta! Nhất định phải tìm được hung thủ giết con ta, tìm được đầu con ta, ta phải chém hắn thành vạn mảnh để cho hắn không có đất chôn.
”
Cao Trường Thắng sắc mặt lạnh như băng hô to dữ tợn.
Trong nháy mắt cuồng bạo làm thân thể Cao Trường Thắng bộc phát ra một cái chấn động khếch tán ra bốn phía.
Trực tiếp hất đám quản gia với nô bộc bay ra ngoài.
Đám người quản gia hoảng sợ hét lớn đập xuống đất lộn vài vòng mới vội vàng đứng lên chắp tay đáp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhanh chóng xoay người rời đi truy tìm toàn thành dấu vết Tô Tiểu Bạch kẻ giết Cao Thịnh.
Nhưng mà Tô Tiểu Bạch và Kha Sương cũng không che dấu hành tung của mình cho nên không cần tìm kiếm nhiều, rất nhanh đám người quản gia đã tìm được tung tích của Tô Tiểu Bạch.
Sau đó lập tức hồi báo lại với Cao Trường Thắng.
Cao Trường Thắng nghe thấy tìm được hung thủ giết Cao Thịnh không thể ngồi yên được đột nhiên đứng thẳng dậy nói: “Đi, mau đi trước dẫn đường.
”
Dù sao đầu của Cao Thịnh vẫn chưa tìm được, thi thể của hắn vẫn phải giấu ở trong khối băng, không toàn thây không thể hạ táng vào mộ tổ.
Đây là quy củ của Cao gia, để cho hương hỏa của gia tộc càng thịnh vượng.
Để con mình được tiến vào mộ tổ, cho dù phải giết một nửa người trong thành Kiến Dương hắn cũng làm.
Quản gia gật đầu lia lịa sau đó lập tức đi trước dẫn đường.
Cao Trường Thắng vung tay lên dẫn theo một đám người theo sau lưng quản gia đi thẳng đến Tân Huệ Đức.
Một đoàn người nhanh chóng đi tới trước tửu lâu Tân Huệ Đức.
Tiểu nhị đang ngồi ở trên ghế chán đến chết, lúc này thường ít có khách nhân tới.
Nghỉ ngơi dưỡng sức chờ giờ cơm.
Nhưng đúng lúc này quán rượu bên ngoài Tân Huệ Đức đột nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân.
Tiểu nhị vội vàng ngẩng đầu lên nhìn sau đó vô cùng sửng sốt.
“Tiểu nhân… Tiểu nhân tham kiến bang chủ Hồn Giang Bang…”
Đợi đến khi tiểu nhị lấy lại tinh thần thì đám người kia đã bước vào tửu lâu Tân Huệ Đức, tiểu nhị vội vàng đứng lên, nơm nớp lo sợ cẩn thận chắp tay nói.
Không dám ngẩng đầu lên nhìn người cầm đầu ở phía trước.
Đám người đến chính là Hồn Giang hỗ trợ cho Cao Trường Thắng.
Sắc mặt Cao Trường Thắng lạnh như băng xanh mét, không thèm liếc mắt nhìn tiểu nhị một cái, liên tục quét mắt qua lầu một.
“Người đâu?”
Giọng nói Cao Trường Thắng lạnh như băng, trong lời nói chứa đầy sát ý.
Quản gia nghe thấy thân thể run rẩy vội vàng tiến lên chỉ vào tiểu nhị kia quát lớn.
“Một nam một nữ hôm qua đến ở trọ đâu? Bây giờ đang ở chỗ nào?”
Tiểu nhị mờ mịt ngẩng đầu lên nhìn quản gia một cái lúc này mới nghi hoặc nói: “Hôm qua một nam một nữ… Ta nhớ ra rồi!”
Tiểu nhị đột nhiên bừng tỉnh ra, giống như biết Bạch quản gia muốn nói đến ai.
Lời nó của tiểu nhị làm quản gia hưng phấn quay người nhìn Cao Trường Thắng.
“Bang chủ, tên tặc nhân sát hại thiếu chủ đang ở trên lầu hài.
”
Cao Trường Thắng sắc mặt rất khó coi cất bước leo cầu thang đi thẳng đến lầu hai.
Lúc này ở lầu hai Kha Sương đang vui vẻ ăn mỹ thực.
Hơn mười loại mỹ thực đặt ở trước mặt Kha Sương, nàng thề là ở trong Thanh Khâu chưa bao giờ được ăn loại đồ ăn ngon như vậy.
Lần này nếu như ăn hết được toàn bộ mỹ thực này, nàng tuyệt đối sẽ ngậm miệng.
Kha