“Tiểu tử, rốt cuộc ngươi muốn như thế nào mới chịu giao đầu của con ta ra!”
Nếu như không phải Cao Trường Thắng muốn để cho Cao Thịnh toàn thây, e rằng đã không nhịn được lửa giận trong lòng động thủ rồi.
Sắc mặt hắn cực kỳ khó coi, thân thể đều đang run lẩy bẩy, vô cùng dữ tợn nhìn Tô Tiểu Bạch.
“Bây giờ ngươi giao đầu của con ta ra, ta có thể để ngươi được toàn thây nếu không đừng trách bản tọa để ngươi chết không có chỗ chôn.
”
Cho dù Tô Tiểu Bạch giao đầu của Cao Thịnh ra thì Cao Trường Thắng cũng tuyệt đối không tha cho hắn.
Nợ máu nhất định phải trả bằng máu!
Giết nhi tử của hắn thì hắn phải tự tay đào máu kẻ thủ.
“Ta nói rồi, ta không biết đầu Cao Thịnh ở đâu.
”
Tô Tiểu Bạch lắc đầu, vẻ mặt bình tĩnh mở miệng.
Không mảy may để tâm đến uy hiếp của Cao Trường Thắng.
Làm cho Cao Trường Thắng không kìm nén được nỗi giận trong lòng gào thét lên: “Tiểu tử ta thấy ngươi là có ý tự tìm cái chết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
”
“Nếu đã như vậy, bản tọa sẽ bắt ngươi lại, tự nhiên sẽ có cách để ngươi nói ra chỗ giấu đầu con ta.
”
Lời nói vừa dứt Cao Trường Thắng đột nhiên hóa thành một vệt sáng hai mắt đỏ ngầu sắc mặt dữ tợn vọt về phía Tô Tiểu Bạch.
Tô Tiểu Bạch thấy thế lại dẫn theo Kha Sương hóa thành một đạo lưu quang màu vàng trong giây lát đã phá cửa sổ phòng đi ra ngoài trôi lơ lửng ở trên bầu trời, thản nhiên nhìn qua khách sạn Tân Huệ Đức ở bên dưới.
“Tiểu tử, ta xem ngươi chạy chỗ nào!”
Theo tiếng gầm giận dữ vang lên một bóng người cũng từ cửa sổ Tân Huệ Đức vọt ra.
Cao Trường Thắng lao ra đứng ở trên không trung hung tợn nhìn Tô Tiểu Bạch, trong lòng đầy giận dữ với sát ý.
“Ở thành Kiến Dương, không cần biết ngươi là ai, dám giết nhi tử của Cao Trường Thắng ta cho dù ngươi có chạy đến chân trời góc biển, có bao nhiêu bối cảnh, bản tọa cũng phải giết chết ngươi.
”
Cao Trường Thắng gầm thét, bàn tay lật một cái một thanh Đao Khai Sơn cực lớn xuất hiện trong tay hắn.
Trên Đao Khai Sơn này có ba con giao long tạo thành thế chân vạc, Cao Trường Thắng vung lên thanh đao, giao long trên trường đao bắt đầu phá ra tiếng rống giận gào thét!
Sau đó Cao Trường Thắng chém ra một đao như chẻ đôi núi bao phủ tới chỗ Tô Tiểu Bạch.
Uy áp mạnh mẽ bao phủ bốn phía làm cho mặt đất dưới chân đám người ở tửu lâu Tân Huệ Đức cũng bắt đầu rung chuyển.
Giống như long trời lở đất.
Trong khách sạn, phòng hảo hạng nhất cũng chính là gian phòng bên cạnh phòng của Tô Tiểu Bạch đang ở.
Hổ yêu áo đen với đám yêu quái cũng cảm nhận được năng lượng chấn động khủng bố này, trong lòng run lên, chẳng lẽ thân phận của bọn họ đã bại lộ bị cường giả loài người bao vây.
Nhưng mà không đúng, bọn họ làm việc cẩn thận tuyệt đối không để lộ bất kỳ tung tích gì để loài người phát hiện ra.
Nhưng một giây sau ngoài cửa sổ truyền đến tiếng rống giận dữ của Cao Trường Thắng, đám hổ yêu áo đen yên lòng.
Xem ra vị cường giả nhân loại này không phải tới tìm bọn họ.
Do dự một chút, hổ yêu áo đen vẫn tiến lên mở cửa sổ phòng nhìn ra bên ngoài.
Trên bầu trời có mấy bóng người đang đứng.
Mà làm hổ yêu và đám yêu quái khiếp sợ chính là trong đó có một người là nam tử ngày đó mua tiểu bạch hồ từ trong tay thợ săn.
“Đây rốt cuộc là tình huống gì?” Sắc mặt hổ yêu rất khó coi, nhìn cảnh tượng trên bầu trời liên tục suy đoán.
Dù sao cường giả loài người này rõ ràng vì người kia mà đến.
Nhưng nhân loại kia mua được tiểu bạch hồ rất quan trọng đối với Vạn Yêu Sơn bọn họ.
Nhất định phải bắt được.
Hổ yêu quyết định trong lòng, đang nghĩ cách làm sao để từ trong phá cục ra, tìm được cách có lợi nhất cho mình.
Khi ánh mắt hổ yêu nhìn đến Kha Sương đang ở bên cạnh Tô Tiểu Bạch, hai mắt lập tức sáng lên.
Bởi vì trong linh thức hổ yêu phát hiện ra trên người Kha Sương có khí tức hồ ly, mà còn là khí tức của tiểu bạch hồ mà bọn họ vẫn đang truy tìm.
“Chẳng lẽ… Người