Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1157


trước sau



Phía dưới trong khách sạn Tân Huệ Đức hổ yêu áo đen nhìn hai người đại chiến, tâm lạnh một nửa.

Mặc dù hai người này quấn quýt lấy nhau nhưng nếu xuất hiện tình huống gì, với thực lực của họ hoàn toàn có thể lập tức thoát ly khỏi chiến trường.

Hơn nữa trong thành Kiến Dương còn có không ít cường giả nhân loại.

Thậm chí còn có nhiều cường giả Độ Kiếp hậu kỳ.

Nếu bị bại lộ ở đây bọn họ chắc chắn sẽ chết.

Tuyệt đối không có cơ hội chạy trốn.

Lúc hổ yêu đang do dự có nên động thủ lúc này hay không.

Đột nhiên hắn phát hiện bốn phía xung quanh thành Kiến Dương có những đạo tia sáng đang xuyên thẳng đến.

Tia sáng này chính là của những cường giả nhân loại khác trong thành Kiến Dương.

Bây giờ những người này phát hiện ở đây có động tĩnh đang chạy tới, không bao lâu nữa sẽ có thêm càng nhiều người tới.

Đến lúc đó có muốn động thủ cướp con tiểu bạch hồ kia đi cũng không có cơ hội.

Nghĩ tới đây ánh mắt hổ yêu lóe lên, răng cắn chặt, giống như hạ quyết định quan trọng gì đó, bỗng nhiên khua tay nói: “Động thủ!”
Một giây sau, bốn tên trong gian phòng lập tức chạy ra ngoài phi thẳng đến chỗ tiểu bạch hồ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Hổ yêu nhanh nhất vừa mới ra ngoài cửa sổ đã trực tiếp vượt qua bốn người khác, trong tích tắc đã bay lên không trung đến bên cạnh Kha Sương vẫn đang quan sát trận chiến.

Kha Sương phát giác được có người tới gần sợ hết hồn vội vàng xoay người nhìn.

Nhưng lúc nàng với hổ yêu liếc nhìn nhau hai người lập tức ngẩn người.

“Là ngươi!”
Kha Sương trợn trừng mắt hạnh nhìn người trước mặt nghẹn ngào gào lên.

“Hừ! Tưởng chạy đến thành Kiến Dương là ta sẽ không tìm được ngươi sao?”
Ánh mắt hổ yêu lạnh lẽo, hừ lạnh một cái, vung tay lên muốn bắt lấy Kha Sương.

Mặc dù Kha Sương đã hóa hình nhưng mà nàng cũng không có thực lực tương ứng, đứng trước mặt hổ yêu hoàn toàn dựa vào cảnh giới thực sự của mình để hóa hình giống như một đứa trẻ vừa đến tuổi trăng tròn đối mặt với một tráng niên.

Vốn không có cơ hội phản kháng!
Sắc mặt Kha Sương biến đổi hoảng sợ kêu to, né tránh.

Nhưng bàn tay của hổ yêu giống như che khuất bầu trời, trực tiếp phong tỏa toàn bộ đường lui của nàng, không có bất kỳ đường phản kháng nào tất nhiên sẽ rơi vào tay hắn.

“Tướng công!”
Kha Sương không chút suy nghĩ kêu lên, nhìn về phía Tô Tiểu Bạch vẫn đang mải chiến đấu với Cao Trường Thắng.

“Yêu quái!”
Cao Trường Thắng đang đấu với Tô Tiểu Bạch cũng phát hiện ra có điểm là lạ, thần thức đảo qua lập tức phát hiện có mấy người đột nhiên xuất hiện hơn nữa còn là yêu quái.

Đang do dự có nên diệt trừ mấy tên yêu quái này không thì phát hiện nữ nhân bị yêu quái động thủ kia lại gọi Tô Tiểu Bạch là tướng công!
Lần này Cao Trường Thắng lập tức bỏ qua ý định diệt trừ mấy tên yêu quái này, nhe răng cười với Tô Tiểu Bạch, vung đao chém xuống.

Xoát!
Cao Trường Thắng chính là muốn ngăn cản Tô Tiểu Bạch để hắn không thể đi cứu nữ nhân kia.

Nhưng mà lúc mấy tên yêu quái kia ra khỏi tửu lâu Tân Huệ Đức Tô Tiểu Bạch đã phát hiện ra.

Cho nên lúc nhìn về phía một đao đang hạ xuống này Tô Tiểu Bạch chỉ cười lạnh vẻ mặt coi thường.

Làm cho Cao Trường Thắng càng tức giận!
“Tiểu tử, ngông cuồng càn rỡ, ta xem ngươi làm sao cứu được nữ nhân của ngươi đây, ta muốn ngươi trơ mắt nhìn yêu quái kia bắt nàng đi.


“Ta muốn ngươi phải hối hận, ta muốn ngươi phải đau đớn cả một đời!”
Cao Trường Thắng hét lên điên cuồng.

Trong điên cuồng hắn liên tục vung lên trường đao trong tay chém ra từng đạo đao quang.

Nhất quyết muốn vây Tô Tiểu Bạch ở đây!
Nhưng một giây sau đao quang lấp lóe biến mất, Cao Trường Thắng ngạc nhiên phát hiện Tô Tiểu Bạch biến mất.

“Sao lại như vậy!”
Hắn không nhịn được kinh ngạc hô lên, vội vàng xoay người nhìn.


Quả nhiên Tô Tiểu Bạch không biết từ lúc nào đã đột phá phong tỏa của ánh đao đi thẳng bên cạnh Kha Sương.

“Điều này không thể nào!”
Thấy cảnh này Cao Trường Thắng không thể tin hét lớn.

Hổ yêu đưa tay túm đã bắt được cổ Kha Sương, sau đó nhe răng cười, linh lực mạnh mẽ trực tiếp rót vào trong cơ thể Kha Sương.

Vốn linh lực trong cơ thể đang ổn định lập tức bắt đầu bạo loạn lên.

Kha Sương không có chút kinh nghiệm nào ứng phó với việc này, bất lực.

Mà hậu quả của việc không khống chế được linh lực mạnh mẽ là nàng bị đánh

trở về nguyên hình.

Hóa thành một con tiểu bạch hồ, bị hổ yêu nắm trong tay.

Hổ yêu liếc mắt nhìn tiểu bạch hồ trong tay, vô cùng đắc ý, sau đó phát hiện ra mấy đạo tia sáng đang tới gần dứt khoát muốn quay người rời đi.

Nhưng hắn còn chưa kịp có động tác đã cảm nhận được một bàn tay khoác lên vai hắn.

“Mang hồ ly trong tay trả lại cho ta.


Giọng nói thản nhiên không lộ ra bất kỳ cảm xúc gì vang lên.

Hổ yêu sững sờ tại chỗ, thân thể cứng đờ lại.

Cứng ngắc quay người, chỉ thấy Tô Tiểu Bạch vừa rồi vẫn đang đấu với Cao Trường Thắng bây giờ đã xuất hiện ở bên cạnh hắn.

Hai mắt hổ yêu trợn trừng khiếp sợ.

Quá kinh ngạc tay không khỏi buông lỏng tiểu bạch hồ.

Tô Tiểu Bạch vươn tay trực tiếp ôm tiểu bạch hồ vào trong ngực.

Tiểu bạch hồ trở lại trong ngực Tô Tiểu Bạch giống như thở phào nhẹ nhõm, chuyển qua líu ra líu ríu với Tô Tiểu Bạch, quơ quơ chân trước vô cùng tức giận kêu lên.

“Ta biết, bọn họ là yêu quái Vạn Yêu Sơn, ân.


Tô Tiểu Bạch mỉm cười nhìn tiểu bạch hồ giương nanh vuốt, sau đó cười gật đầu.

Trấn an tiểu bạch hồ xong Tô Tiểu Bạch mới ngẩng đầu nhìn hổ yêu trước mặt.

Thân thể hổ yêu run lên, có thể yên lặng không một tiếng động đi tới bên cạnh mình hơn nữa còn làm cho mình không thể nhận ra.

Còn đang đại chiến với vị cao nhân cường giả Pháp Tướng kia cũng có thể kịp thời thoát ra.

Tất cả điều này cho thấy Tô Tiểu Bạch không phải là một người tu hành đơn giản mà là ít nhất cũng là một cường giả thực lực Pháp Tướng trở lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Hổ yêu không dám nói lời nào sợ chọc giận người trước mặt.

“Cút.


Tô Tiểu Bạch thản nhiên nói.

Một tiếng quát lạnh.

Chỉ thấy một luồng sức mạnh cuồng bạo vọt ra đập thẳng vào người hổ yêu.

Trong nháy mắt linh lực mạnh mẽ giống như sóng thần xông vào trong cơ thể hổ yêu.

Trong chốc lát, hổ yêu bị luồng sức mạnh cuồng bạo này đánh về nguyên hình.

Một con hổ hoa văn, trên trán có một chữ “Vương” to tướng.

Con hổ này lơ lửng trên không trung, nhìn vô cùng hoảng sợ.

Ngao ô!
Lão hổ phát hiện bị đánh trở về nguyên hình lập tức gào lên một tiếng, không chút suy nghĩ quay người muốn chạy.

Đáng tiếc, bóng người đi lại khắp nơi trong thành Kiến Dương lúc trước đã chạy đến, bao vây lão hổ.

“Một hổ yêu Kết Đan cảnh nho nhỏ mà dám hành động bừa bãi trong thành Kiến Dương.


Ba bóng người xuất hiện xung quanh lão hổ, trong đó có một nam tử trung niên mặc trường bào bên hông đeo một thanh trường kiếm, cười lạnh nói.

“Mùi của Vạn Yêu Sơn, giết.


Một lão giả tóc trắng mặt hồng hào nhíu mày thản nhiên nói.

Hai người là cường giả Độ Kiếp trung kỳ, trong khi nói chuyện uy áp tỏa ra trấp áp lão hổ ở trên không trung không nhúc nhích được.

Trơ mắt nhìn nam tử trung niên vung tay điểm một cái một đạo kiếm quang bắn ra từ trong ngón tay.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện