Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1164


trước sau



Người xuất hiện trên bầu trời cao vào ngày chủ nhật đó, vậy mà bản thân lại hoàn toàn không phát hiện ra, thậm chí còn cho rằng một cái vồ này chắc chắn sẽ vồ trúng!
Loại tốc độ di chuyển khủng khiếp này, khiến trong lòng Thị Huyết Ma Bức vô cùng khiếp sợ! Phải biết rằng, hắn ta đã từng là Độ Kiếp đỉnh cấp, tuy rằng hiện tại bởi vì thời gian quá dài lâu, cho nên cơ thể đã không thể chịu đựng được sự bào mòn linh lực khủng khiếp như vậy, nên mới giảm xuống làm Độ Kiếp hậu kỳ.

Nhưng ánh mắt sắc bén và thủ đoạn của hắn ta khi còn là Độ Kiếp đỉnh cấp thì vẫn còn ở đây!
Dưới loại tình huống này, mà người này thậm chí còn có thể che dấu toàn bộ thủ đoạn, trực tiếp tránh được một đòn tấn công của mình một cách im hơi lặng tiếng!
Trong lòng Thị Huyết Ma Bức có hơi nôn nóng và ngạc nhiên, nhưng có thế nào thì người trước mặt này cũng không có khả năng có sức chiến đấu một trận với hắn ta!
Dù sao thì nếu người này không có thân phận, cũng chẳng có bối cảnh!
"Tiểu tử, đừng tưởng rằng mình có thể dựa vào việc chạy nhanh, thì có thể tránh được công kích của bản tọa!"
Trong lòng Thị Huyết Ma Bức kinh hoàng, nhưng vẫn không coi Tô Tiểu Bạch ra gì như cũ.

Hắn ta lập tức cười lạnh một tiếng, bảo: "Hôm nay bản tọa nhất định phải giết chết ngươi, cho dù ngươi có chạy nhanh đến đâu cũng chắc chắn không thể chạy thoát được!"
Nói xong, chỉ thấy Thị Huyết Ma Bức đột nhiên bay vút lên trời, đôi cánh không ngừng vung vẩy, sóng dao động khủng khiếp không ngừng tản ra bốn phương tám hướng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đột nhiên, hắn ta mở miệng thét dài một tiếng!
Sóng âm mãnh liệt giống như hủy thiên diệt địa, cho dù là thành Kiến Dương này vẫn đang được đại trận bảo vệ, thì làn sóng âm này vẫn không ngừng lan ra như cũ.
Mặt đất dưới chân nứt toác ra, vô số đá vụn bay thẳng lên trời, mặt đất không ngừng sụp xuống, nhà cửa xung quanh cũng bị phá hủy sạch sẽ vào đúng một khắc này!
"Không ngờ lần này người tới lại chính là lão già Thị Huyết Ma Bức, xem ra tiểu tử đó chết chắc rồi!"
"Nhưng không biết tại sao Thị Huyết Ma Bức lại tìm tiểu tử đó, hơn nữa trông có vẻ còn không phải vì đuổi theo tiên khí của tiểu tử đó mà tới đây!"
"Là cô gái trong lòng hắn!"
Ba người Triệu Thiên trốn trong bóng tối vẫn luôn quan sát Tô Tiểu Bạch và Thị Huyết Ma Bức, lúc này mở miệng nói trong sự kinh ngạc.
"Mục đích của Thị Huyết Ma Bức chính là cô gái mà tiểu tử đó ôm trong lòng!"
Triệu Thiên nói một cách vô cùng chắc chắn, trong đôi mắt lóe lên tia sáng, nhìn về phía Kha Sương trong lòng Tô Tiểu Bạch.
"Cô gái đó sao? Đã xảy ra chuyện gì thế này? Vừa rồi ta nghe Thị Huyết Ma Bức gọi cô gái đó là tiểu bạch hồ?"
Thiên Sơn lão nhân nhíu mày, nói với vẻ do dự và nghi ngờ.
"Tiểu hồ ly?" Vương Đống ở bên cạnh vẫn chưa lên tiếng, thì lúc này nghe thấy cách gọi này, hình như nghĩ đến chuyện gì đó, lập tức bừng tỉnh, bảo.
"Lẽ nào cô gái đó chính là Hồ tộc ở Thanh Khâu! Khoảng thời gian này vẫn luôn có tin đồn, Hồ tộc Thanh Khâu có di tích mà Cửu Vỹ Thiên Hồ thượng cổ để lại!"
"Ặc!"
Nghe vậy, Triệu Thiên và Thiên Sơn lão nhân đồng thời hít ngược một ngụm khí lạnh, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi!
"Lão dơi già nhất định tới vì di tích mà Cửu Vỹ Thiên Hồ để lại đây mà!"
"Tiểu hồ lý đó chắc chắn là người mở di tích, hoặc có liên quan đến di tích! Bằng không, lão dơi già sẽ không mạo hiểm mà tới thành Kiến Dương, xông vào bên trong!"
Hai người đồng thời mở miệng, rồi lại đưa mắt nhìn nhau, đều cùng nhìn thấy vẻ ngạc nhiên và mừng rỡ như điên trong mắt của đối phương!
Mừng rỡ như điên!
Không sai!
Bọn họ vốn tưởng rằng Tô Tiểu Bạch chỉ mang ba kiện tiên khí trên người.

Nhưng bây giờ xem ra, hắn còn mang tới cả chìa khóa của di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ nữa!
Một mũi tên trúng ba con chim nhạn!
Đây chính là một cơ duyên vô cùng tốt, tuyệt đối không thể bỏ lỡ!
Có thể khiến lão dơi già đã từng là Độ Kiếp đỉnh cao, hiện giờ rớt xuống là Độ Kiếp hậu kỳ, dấn thân vào nguy hiểm, vậy di tích của Cửu Vỹ Thiên Hồ đó chắc chắn không đơn giản như vậy.

"Hai ngày này đều phải ở lại thành Kiến Dương, nhất định phải bắt được Tô Tiểu Bạch và cô gái kia!" Triệu Thiên nghiến răng nghiến lợi bảo.
Thiên Sơn lão nhân và Vương Đống đồng thời gật mạnh đầu!
Lúc này, trận chiến trên bầu trời đã đi vào hồi gay cấn.
Chỉ nhìn thấy những đường sóng âm khủng khiếp đó, không ngừng ngưng tụ lại giữa không trung, hóa thành những đường đao sắc bén vô hình, phóng thẳng về

phía Tô Tiểu Bạch.
Vẻ mặt của Tô Tiểu Bạch bình tĩnh, hắn ôm Kha Sương, cơ thể dịch chuyển, nhẹ nhàng tránh được những đường sóng âm đó.
Đúng lúc này, Thị Huyết Ma Bức đột nhiên kêu to, trời đất bất chợt tối sầm lại.
"Huyết Hải Biên Bức!" Chỉ nhìn thấy một vùng biển màu đỏ sẫm, đột nhiên xuất hiện trên trời cao.

Biển cả đỏ như máu không ngừng cuồn cuộn dữ dội.

Lúc này, có những con dơi với thể hình cỡ một người trưởng thành, gào thét lao về phía Tô Tiểu Bạch.

Tiếng kêu đinh tai nhức óc vang vọng khắp toàn bộ thành Kiến Dương!
Nhà cửa nơi ở xung quanh bị những đường sóng âm chói tai này phá hủy toàn bộ!
Cũng may dân chúng trong thành Kiến Dương đã sớm cảm giác được chuyện không thích hợp mà chạy đi thật xa, cho nên vẫn chưa có thương vong nặng nề gì!
Huyết Hải Ma Bức ùn ùn kéo đến, gần như hoàn toàn bao phủ Tô Tiểu Bạch, khiến hắn không thể nào chạy thoát được!
Tô Tiểu Bạch thấy thế, chỉ cười lạnh một tiếng, tùy tiện giơ tay lên, ngón tay duỗi ra thành hình kiếm chỉ!
Keng!
Một tiếng kiếm sắc bén vang vọng khắp trời đất, kiếm quang khủng khiếp lập tức vọt thẳng lên trời.

Kiếm quang sắc bén lấp lánh màu vàng, nối liền trời đất!
"Trảm!" Tô Tiểu Bạch lạnh lùng mở miệng, giọng nói bình tĩnh không hề có một chút sự dao động nào.
Ngay sau đó, đường kiếm quang màu vàng đó đột nhiên trảm xuống, kiếm ý sắc bén đến cực điểm đột nhiên bùng phát vào đúng lúc này, hóa thành những con gió lớn không ngừng quét ra bốn phương tám hướng.

Dưới kiếm ý, sóng âm chói tai đó chỉ chống đỡ được một lúc thì bị phá hủy.
Mà tiếp sau đó, đường kiếm quang này lại đột nhiên bùng phát ra ánh sáng chói mắt, kiếm ý sắc bén xuyên thủng tầng mây, xuống như muốn chọc thủng thế giới này!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ầm!
Ba người Triệu Thiên lén quan sát, trợn tròn hai mắt, hoảng sợ nhìn đường kiếm quang hủy thiên giệt địa trước mặt đó đang giáng xuống, trực tiếp loại bỏ toàn bộ Huyết Hải Biên Bức ùn ùn kéo đến đó!
Chỉ một kiếm thôi, mà uy lực của một kiếm đó đã phá vỡ một chiêu của lão dơi già!
"Pháp bảo này quá mạnh!"
Đôi mắt của Vương Đống nóng rực, nhìn chằm chằm vào trường kiếm sắc bén trong tay của Tô Tiểu Bạch, trong lòng rung động, khiến hắn ta chỉ hận không thể cướp thanh trường kiếm đó ngay lúc này!
"Ặc! Lần này lão dơi già chịu thiệt rồi! Tiểu tử này dựa vào ba kiện tiên khí đánh nhau với lão dơi già, thật sự là chưa biết ai thắng ai thua!"
"Cứ để hai người này đánh, chỉ cần hai người này đánh nhau, cuối cùng cho dù là hai thắng thì đều là chúng ta thắng!"
Khóe miệng của Triệu Thiên nhếch lên, áp chế sự kinh ngạc trong lòng xuống, sau đó hai tay khoanh trước ngực.
Kế hoạch của ba người họ rất hoàn hảo.
Nhưng Thị Huyết Ma Bức thì lại mang vẻ mặt khiếp sợ!
Thứ này cũng khủng khiếp quá rồi!
Rất nhanh, hắn ta đã phát hiện ra một manh mối, đó chính là Tô Tiểu Bạch hoàn toàn dựa vào thanh trường kiếm trong tay đó!
"Tiên khí!"
Đôi mắt của Thị Huyết Ma Bức lập tức sáng ngời, nhìn về phía thanh trường kiếm trong tay Tô Tiểu Bạch với vẻ mặt nóng như lửa.
Có thể dựa vào kiếm quang khủng khiếp được trường kiếm giải phóng ra, biết được nó ít nhất cũng phải là tiên khí!
Vậy mà tiểu tử này lại có một kiện tiên khí!
Đúng là phung phí của trời mà!
Nếu như thanh tiên khí này rơi vào trong tay mình...!thì sẽ....
Nghĩ đến đây, đôi mắt của Thị Huyết Ma Bức tỏa sáng, cũng không thể nào nhịn được cơn kích động trong lòng nữa!
"Tiểu tử, không ngờ được, vậy mà ngươi còn có cả tiên khí, ha ha, hôm nay thật đúng là ngày tốt của lão hủ!"



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện