Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1182


trước sau



"Nhưng..."
Nghe vậy, Thẩm bà bà mang vẻ mặt do dự, tuy rằng lời nói này không sai, nhưng con người và yêu tộc không đội trời chung.

Con người lại c vô cùng gian xảo, lòng dạ như ma quỷ, nếu một khi để người này tiến vào Thanh Khâu, sau này phiền phức chắc chắn sẽ không nhỏ!
"Không có nhưng gì hết, ta và Tiểu Bạch ca ca giống nhau, chàng ấy không tiến vào Thanh Khâu, thì ta và Tiểu Bạch ca ca sẽ cùng ở bên ngoài!"
Thái độ của Kha Sương vô cùng kiên quyết, rút bàn tay đang bị Thẩm bà bà kéo lại, ba bước biến thành hai, đứng ở bên cạnh Tô Tiểu Bạch và nói.
Thấy Kha Sương cố chấp muốn để người này tiến vào Thanh Khâu như vậy, Thẩm bà bà cũng bất đăc dĩ, chỉ có thể lắc đầu, thở dài bảo.
"Cũng chỉ có tiểu thư ngươi thôi, nếu đổi lại là người khác, thì hôm nay người này không thể tiến vào Thanh Khâu được!"
“Thẩm bà bà, tốt quá rồi, ta biết Thẩm bà bà tốt với Sương nhi nhất!"
Nghe vậy, Kha Sương lập tức nhảy nhót đầy phấn khởi, mở miệng nói một cách vui vẻ.
"Nhưng lão thân vẫn giữ nguyên những lời cảnh báo trước đó, nếu ngươi tiến vào Thanh Khâu, trăm năm sẽ có đệ tử giám sát từng hành động một của ngươi, nếu ngươi dám làm ra bất cứ hành động nào có hại với Thanh Khâu, thì lão thân bất chấp bị tiểu thư ghi hận, cũng phải giết ngươi!"
Thẩm bà bà trừng mắt nhìn Tô Tiểu Bạch với vẻ mặt lạnh lùng, trong giọng nói tràn đầy sát khí.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa dứt lời, bà ta đã kéo Kha Sương đang mang vẻ mặt vui vẻ bước vào Thanh Khâu.
Tô Tiểu Bạch lắc đầu, thành kiến của người này quá sâu, nhưng với cảnh giới và thân phận của hắn hiện tại, cũng chẳng thèm so đo với một tùy tùng làm gì, mà cũng cất bước tiến vào Thanh Khâu.
Tiểu thế giới tên là Thanh Khâu này phạm vi vô cùng lớn, cho dù là chuyển cả thành Kiến Dương tới nơi này cũng vẫn dư dả.

Hơn nữa nơi này có linh khí vô cùng nồng đậm, gấp mấy lần thế giới bên ngoài kia.

Tu luyện ở nơi này đúng là làm ít công to!
Mà thần thức của Tô Tiểu Bạch quét qua, cũng phát hiện ra bên trong Thanh Khâu có rất nhiều cảnh giới Pháp Tướng, nhưng chỉ có một người tu hành là Độ Kiếp hậu kỳ.

Mà người tu hành Độ Kiếp hậu kỳ đó, còn là miễn cưỡng giă tăng cảnh giới, lúc này, cảnh giới cũng không vững.
Đây là tình huống gì vậy?
Tô Tiểu Bạch nhướn mày, trong lòng lóe lên một tia nghi ngờ.

Nhưng hắn cũng không nói ra, đoàn người đi thẳng về phía trước, trong số rất nhiều ngôi nhà ở phía dưới, có những ánh mắt liếc tới nơi này.
Nhưng rất nhanh, đám người Tô Tiểu Bạch đã đi tới khu vực trung tâm, phía trước một tòa đại điện.

Trong đại điện này, chính là nơi ở của Độ Kiếp hậu kỳ mà Tô Tiểu Bạch đã thăm dò ra trước đó.
"Tiểu thư, tộc chủ đang ở trong đại điện, lão thân không vào trong cùng tiểu thư được."
Tới phía trước đại điện, Thẩm Như Ảnh lại mỉm cười, bảo.
Kha Sương liên tục gật đầu, nắm tay Tô Tiểu Bạch rồi cất bước đi thẳng vào bên trong đại điện.

Tô Tiểu Bạch bước vào trong, đúng lúc đi qua bên cạnh Thẩm Như Ảnh, đôi mắt của bà ta như đao, lạnh lùng mở miệng.
"Tiểu tử, ta mặc kệ ngươi có cứu tiểu thư hay không, nhưng bây giờ ngươi đang ở Thanh Khâu, nếu có bất cứ chỗ nào không đúng, thì đừng trách lão thân ra tay giết ngươi!"
Tô Tiểu Bạch cũng chẳng thèm nhìn lão phụ nhân này lấy một cái, mà đi vào trong đại điện cùng với Kha Sương.
Phía sau đại điện, trong một viện tử không hề bắt mắt.
Một tiểu bạch hồ đang ngồi khoanh chân trên đệm hương hồ giống như người, hai móng vuốt trước đặt trên đầu gối, năm ngón tay hướng lên trời, đôi mắt hơi híp lại, linh lực hiện ra quanh người.

Linh lực tinh thuần và nồng đậm không ngừng chui vào trong cơ thể của tiểu bạch hồ, thuận theo mỗi lần nàng phun ra nuốt vào, rồi nhanh chóng bị nàng luyện hóa để gia tăng cảnh giới của mình.
Nhưng chưa được bao lâu, tiểu bạch hồ đã thở ra một tiếng dài thườn thượt, mở to đôi mắt sáng ngời, thở dài một hơi.
"Ôi, cũng không biết đến khi nào mới có thể đạt đến cảnh giới Phân Thần, rồi có thể hóa thành hình người, thế này thực sự quá chậm!"
Tiểu bạch hồ đó chính là tỷ tỷ của Kha Sương, Kha Tuyết.
Kha Tuyết nhíu mày, nói với vẻ mặt u sầu.
Nếu lời này truyền ra ngoại giới, lọt vào trong tai nhũng yêu quái khác, không biết sẽ có bao nhiêu yêu quái tức đến hộc máu.

Trong Thanh Khâu linh khí nồng đậm gấp vài lần ngoại giới, tu luyện ở nơi này là chuyện làm ít công to, tốc độ tu luyện cũng rất nhanh.

Lại thêm tiểu bạch hồ Kha Tuyết vốn có thiên phú bất phàm, chính là thiên phú tu luyện trong nghìn người chỉ có một, nên khi tu luyện sẽ càng nhanh hơn.

Hai cái cộng lại, cũng không phải đơn giản

như một cộng một!
Tiểu bạch hồ mới tu luyện bao lâu, mà lúc này đã đạt đến Kết Đan trung kỳ.

Hơn nữa với tốc độ tu luyện hiện tại, chưa đến mấy tháng, đã có thể đột phá đến Kết Đan đỉnh cấp.

Hóa Thần cũng không phải là xa vời không với tới được.
Ngay khi Kha Tuyết mang vẻ mặt lo lắng cảm thán, đột nhiên một bóng nam nhân mặc áo bào màu xanh, xuất hiện trước mặt nàng, nhìn thấy bóng người này, Kha Tuyết lập tức ngây người, vội vàng cười với vẻ mặt lấy lòng.
"Phụ thân đại nhân!"
"Lại đang làm biếng! Lúc trước ta đã nói với ngươi thế nào, phải nỗ lực tu luyện, không được ngừng nghỉ một khắc nào hết, nhanh chóng tiếp cận Phân Thần, hóa thành hình người!"
Bóng người đột nhiên xuất hiện này không phải ai khác, mà chính là tộc chủ của Hồ tộc Thanh Khâu, Kha Chấn Thiên.
Kha Chấn Thiên mở miệng quở trách với vẻ mặt lạnh lùng: "Ngươi đã quên trước kia bị yêu quái ở Vạn Yêu sơn đuổi giết, đã tìm được đường sống trong chỗ chết thế nào rồi sao?"
Giọng nói của Kha Chấn Thiên nghiêm khắc, vẻ mặt lạnh như băng, khiến cả người tiểu bạch hồ run rẩy, vẻ mặt sợ hãi.
"Con biết sai rồi, Tuyết nhi nhất định sẽ nỗ lực tu hành, sớm ngày bước vào Phân Thần và hóa hình."
Tiểu bạch hồ cúi đầu, không biết nên đối mặt với Kha Chấn Thiên thế nào, trong đôi mắt rưng rưng nước mắt, nói một cách vô cùng tủi thân.
"Ta biết ở trong Thanh Khâu, ngươi vô cùng an toàn, chính vì vậy nên ngươi mới lười biếng, nhưng lỡ như có một ngày nào đó, Thanh Khâu xảy ra biến cố, ta cũng không có ở đây, vậy ai có thể bảo vệ ngươi được?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dường như cảm giác được lời mình nói có hơi nặng, Kha Chấn Thiên hít một hơi một sâu, nói với giọng điệu hòa hoãn.
"Cho nên ngươi càng nên cảm giác được nguy cơ, phải tranh thủ tu luyện."
"Tuyết nhi biết rồi ạ."
Kha tuyết cúi thấp đầu, nhọ giọng đáp.
"Biết thì tốt, nếu còn để ta còn nhìn thấy ngươi ăn bơ làm biếng, thì đừng trách ta cấm túc ngươi ở nơi này, không đến được Phân Thần, thì mãi mãi không thể rời khỏi đây nửa bước!"
Kha Chấn Thiên gật đầu, để lại câu nói này rồi xoay người rời đi.
Trong phòng vô cùng yên tĩnh, tiểu bạch hồ vẫn cúi đầu, trong lòng trào lên sự chua xót, nước mắt cũng không tự chủ được mà rơi xuống.
Từ sau khi nàng và muội muội Kha Sương ra đời, biết ghi nhớ mọi chuyện, hai tỷ muội chính là tiểu công chúa ở trong Thanh Khâu này, tất cả mọi người đều chăm sóc hai người.

Nhưng từ sau khi mình chạy về Thanh Khâu, Kha Chấn Thiên giống như biến thành một người khác, vẻ mặt nghiêm khắc, không ngừng răn dạy và quở mắng nàng, kêu nàng nỗ lực tu luyện, sớm ngày hóa thành hình người!
Tuy rằng Kha Tuyết biết, Kha Chân Thiên là vì muốn tốt cho nàng, nhưng nàng vẫn cảm thấy có hơi không thích hợp.

Nhưng lại không thể nói được không thích hợp ở đâu!
Tuy rằng Kha Tuyết đau lòng, nhưng vẫn nỗ lực bắt đầu tu luyện, bởi vì nàng biết, một khi để Kha Chấn Thiên phát hiện ra mình lười biếng nữa, chắc chắn sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc...
Cấm túc chỉ là chuyện nhỏ...
Trong căn phòng lại trở nên yên tĩnh, chỉ có linh khí nồng đậm đang không ngừng chảy vào trong cơ thể nhỏ nhắn xinh đẹp của Kha Tuyết.
Mà lúc này, thân hình của Kha Chấn Thiên hơi động, đã về đến trong đại điện.
"Yêu tộc, người của thành Kiến Dương, di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ..."
Kha Chấn Thiên mang vẻ mặt nặng nề, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ vốn là của Hồ tộc Thanh Khâu, tuyệt đối không cho phép người nào khác nhúng tay vào!"
"Đợi Kha Tuyết đạt đến Phân Thần...!và mở di tích..."



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện