Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1192


trước sau



Kha Chấn Thiên chưa kịp thở dốc, hắn ta nhìn xuống bên dưới, thấy hai vị Yêu vương Hùng Bá Thiên và Dư Hoàng, đã xông thẳng về phía Tô Tiểu Bạch, nhìn thấy một màn này, đôi mắt của hắn ta trợn trừng, sắc mặt thay đổi!
“Chạy mau, tuy thực lực của ngươi không tầm thường, nhưng cũng hoàn toàn không phải đối thủ của hai vị Yêu vương!”
Kha Chấn Thiên không hề nghĩ ngợi mà vội vàng gào lớn lên.

“Mau dẫn Kha Tuyết và Kha Sương chạy mau! Tuyệt đối không thể để Kha Tuyết và Kha Sương rơi vào trong tay bọn chúng được!”
Ngay cả Kha Tuyết và Kha Sương cũng đã hoàn toàn dựa vào bên người của Tô Tiểu Bạch, mà phía sau bọn họ, Thẩm Như Ảnh được Tô Tiểu Bạch dẫn ra ngoài, cũng thở hổn hển, vội vàng kêu to.

“Mau… mau rời khỏi nơi này… bằng không sẽ xong đời mất!”
Kha Sương lại hoàn toàn không để tâm đến Hùng Bá Thiên và Dư Hoàng, mà lại đi lên đỡ Thẩm Như Ảnh.

“Thẩm bà bà yên tâm, tướng công nhất định có thể giết chết hai người đó!”
Thẩm Như Ảnh nghe vậy lại sững sờ, sau đó cười khổ đáp: “Sao có thể… cho… cho dù nhân loại đó có thực lực mạnh mẽ, nhưng cũng không có khả năng là đối thủ của hai Yêu vương…”
Kha Tuyết cũng không biết rõ tại sao Kha Sương lại tin tưởng Tô Tiểu Bạch có thể ngăn chặn và đánh bại hai Yêu vương Độ Kiếp này như vậy!
Đó chính là Yêu vương Độ Kiếp hậu kỳ đó!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cho dù Tô Tiểu Bạch có mạnh mẽ đến đâu, cũng chắc chắn không phải đối thủ của hai Yêu vương!
Kha Tuyết nhíu chặt đôi mày liễu, nhìn về phía Tô Tiểu Bạch với vẻ do dự, hé miệng nói: “Tô công tử… Tuyết nhi vẫn cảm thấy chúng ta nên chạy nhanh đi…”
Nhưng chưa đợi nàng nói xong, đã nghe thấy một tiếng cười lạnh đầy dữ tợn vang lên.

“Thật là ngông cuồng, vậy mà lại dám láo xược trước mặt bản tọa!”
“Ta thấy các ngươi là đang muốn tự tìm đường chết!” Dư Hoàng cười lạnh, trong đôi mắt màu xanh lục tràn đầy vẻ dữ tợn.

“Ở trước mặt bản tọa mà còn dám láo xược!”
“Đừng cho rằng ngươi có thể đỡ được một chiêu dưới tay bản tọa, thì có thể thật sự trở thành đối thủ của bản tọa!”
Mà Hùng Bá Thiên ở bên cạnh cũng cười lạnh một tiếng, bước lên phía trước.

Làn sóng dao động linh khí trước đó, bởi vì đối phó với một người hầu già ở Hồ tộc Thanh Khâu, Hùng Bá Thiên cũng hoàn toàn không coi bà ta ra gì, nên càng đừng nhắc đến dùng đại chiêu lớn đến đâu, mà chỉ thuận tay vung một cái, thúc giục một chút linh lực, ngay cả một phần mười thực lực cũng không sử dụng!
Vậy mà đám người này lại thật sự cho rằng mình ăn chay sao!
Hùng Bá Thiên chỉ cảm thấy mình bị sỉ nhục, lập tức tiến lên một bước, cười lạnh rồi tức giận quát.

“Hôm nay bản tọa sẽ khiến đáp kiến hôi các ngươi biết cái gì gọi là Yêu vương!” Nói xong, Hùng Bá Thiên lại cười lạnh một tiếng, cất bước tiến lên, đi thẳng tới trước mặt Tô Tiểu Bạch.

Kha Tuyết và Thẩm Như Ảnh nhìn thấy hắn ta ra tay, sắc mặt lập tức thay đổi, trên gương mặt tràn đầy vẻ sợ hãi!
Chỉ nhìn thấy Hùng Bá Thiên vung một cái tát tới, định tát người như đập một con ruồi, trực tiếp vả bay Tô Tiểu Bạch!
Một cái vả này kéo theo gió mạnh gào thét, sức lực to lớn, mà Hùng Bá Thiên vốn sở trường về sức mạnh, vẫn luôn chuyên tâm tu luyện Thân Khu Phục cho đến hiện tại.

Hiện giờ một cái vả này vung tới, sức mạnh khủng khiếp ẩn chứa trong đó có thể trực tiếp phá hủy một ngọn núi!
Tô Tiểu Bạch thì lại mang vẻ mặt bình tĩnh, lạnh lùng duỗi một ngón tay ra.

Hai ngón tay trong nháy mắt chạm vào nhau, ầm một cái, tiếng va chạm dữ dội phát ra!
Sắc mặt của Hùng Bá Thiên thay đổi, khi hai bàn tay va chạm, vậy mà lại khiến hắn ta cảm thấy, dường như mình đã đấm lên mặt đất không gì có thể lay chuyển được.

Trên đó truyền tới lực phản chấn mãnh liệt, khiến khóe mắt hắn ta kéo xếch lên!

“Tiểu tử, không ngờ ngươi cũng ra gì phết, đáng tiếc, chẳng qua cũng chỉ như vậy!”
Tuy rằng Hùng Bá Thiên kinh ngạc trong lòng, nhưng vẫn không coi Tô Tiểu Bạch ra gì, hắn ta cười lạnh một tiếng, hai nắm tay siết chặt đột nhiên đập vào đầu Tô Tiểu Bạch.

Một quyền này, Hùng Bá Thiên trực tiếp sử dụng mười thành công lực!
Nhưng Tô Tiểu Bạch vẫn thuận tay vung một cái như cũ, ngay khi hắn ta cho rằng Tô Tiểu Bạch còn phải dùng cơ thể để đối chọi, thì một đường kiếm quang vụt thẳng lên trời!
Kiếm quang sắc bén giống như sắp trảm trời đất này làm đôi, tia sáng lạnh thấu đến tận xương tủy khiến trong lòng Hùng Bá Thiên cả kinh.

Trong tiềm thức của hắn ta đang nói cho hắn ta biết, tuyệt đối không thể tiếp xúc với đường kiếm quang này được, bằng không sẽ bị đường kiếm quang này đánh bị thương nặng!
Hùng Bá Thiên không hề nghĩ ngợi, sắc mặt lập tức

thay đổi, đột nhiên lùi lại!
Soạt!
Kiếm quang vọt vào màn đêm, rồi bay tới bên cạnh Hùng Bá Thiên.

Kiếm quang sắc bén bay tới từ bên cạnh, điều này khiến Hùng Bá Thiên càng cảm giác được sự sắc bén của kiếm quang một cách rõ ràng!
“Tiểu tử, không ngờ được, vậy mà ngươi còn có một pháp bảo như vậy!”
Trong lòng Hùng Bá Thiên cả kinh, đôi mắt hơi híp lại, nhìn vào thanh trường kiếm trong tay Tô Tiểu Bạch với sắc mặt khó coi.

“Ta đã xem thường ngươi rồi, nhưng chỉ dựa vào một pháp bảo, đừng hòng ngang ngược ở trước mặt bản tọa!
Hùng Bá Thiên gầm lên một tiếng giận dữ, ánh sáng màu đen trên cơ thể không ngừng bùng cháy, như thể trên cơ thể của hắn ta, được bao phủ một lớp áo giáp kiên cố đến cực điểm!
“Có thể khiến bản tọa đối xử một cách nghiêm túc, cho dù chết trong tay của bản tọa, thì đó cũng là vinh hạnh của ngươi!”
Trong ngọn lửa màu đen bùng cháy, Hùng Bá Thiên cười lạnh đầy dữ tợn, hay tay vung ra, áp lực khủng khiếp tràn ra khắp bốn phương!
Chỉ là vung tay đơn giản mà đã như hủy thiên diệt địa!
Thật khủng khiếp quá!
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của đám người Kha Sương vô cùng sợ hãi và kinh ngạc!
Đây chính là thực lực của Yêu vương Độ Kiếp sao?
Thế này phải ngăn chặn kiểu gì đây?
Ánh mắt của mọi người đều dồn lên người Tô Tiểu Bạch.

Khóe miệng của Tô Tiểu Bạch nhếch lên, lại hoàn toàn không coi đây là vấn đề to tát gì, điều này khiến Hùng Bá Thiên cảm thấy mình đang bị sỉ nhục!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tiểu tử, ngươi tự tìm đường chết!”
Hắn ta gầm lên một tiếng giận dữ, trong lòng bùng lên lửa giận, ngọn lửa màu đen trên người lại càng cháy dữ dội!
Hắn ta đột nhiên giẫm lên trước, trực tiếp tới trước mặt Tô Tiểu Bạch, siết chặt hai tay, rồi vung mạnh một quyền tới!
Ầm!
Không gian đột nhiên xuất hiện những làn sóng dao động, hình ảnh trước mặt mọi người bắt đầu trở nên mơ hồ.

Cơn gió mạnh và khủng khiếp thuận theo một quyền này, dẫn đến cơn chấn động đột nhiên lan ra khắp bốn phía, trực tiếp cuốn bay đá vụn, xác của các công trình, và toàn bộ cây cổ thụ chọc trời xung quanh!
“Tiểu tử này thật quá ngông cuồng, vậy mà lại còn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, cũng không trốn đi, thực đúng là muốn chết.


Dư Hoàng vẫn luôn đứng ở bên cạnh xem trò, nhìn thấy một màn này lại lắc đầu cười lạnh, châm chọc với vẻ mặt khinh thường.

“Đây chính là tuyệt chiêu của hùng Bá Thiên Thiên, Bá Thể! Cho dù là Yêu vương Độ Kiếp ở trước mặt Bá Thể, cũng sẽ có nguy cơ tiêu đời, Hùng Bá Thiên đã dựa vào Bá Thể, đánh chết không ít cường giả Độ Kiếp nhân loại và Yêu vương! Tiểu tử này chết chắc rồi!”
Dư Hoàng lắc đầu, nói với vẻ vô cùng chắc chắn.

Nhưng cảnh tượng xuất hiện ngay sau đó lại khiến sắc mặt của hắn ta thay đổi!
Chỉ nhìn thấy Hùng Bá Thiên trong ngọn lửa màu đen đang bùng cháy, với cơ thể kiên cố đến cực điểm, giống như một pháp bảo cực phẩm, tung một quyền tới, như thể hủy thiên diệt địa, uy lực vô tận!
Nhưng Tô Tiểu Bạch lại vẫn cầm trường kiếm trong tay như cũ, trường kiếm trong tay hắn vung lên, vẽ ra những đường hoa kiếm!
Kiếm hoa sắc bén này đi dạo giữa không trung, trực tiếp tạo thành một lưới kiếm kín không một kẽ hở!
Lưới kiếm và kiếm quang đan vào nhau, kiếm quang sắc bén và khủng khiếp ẩn chứa trong đó, hướng thẳng về phía một quyền đó của Hùng Bá Thiên!
Ầm!
Ngay sau đó, hai người lập tức xảy ra vụ va chạm mãnh liệt, kiếm quang trên lưỡi kiếm bùng phát, như thể sắp bao phủ toàn bộ vạn vật trên thế giới này, rồi cắt chúng thành bụi phấn!



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện