Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1193


trước sau



Sắc mặt của Hùng Bá Thiên đỏ gay, không ngừng gầm lên tức giận, khí thế trên người cũng liên tục tăng vọt lên cùng với tiếng gầm giận dữ của hắn ta!
Sức mạnh của một quyền này lại càng không ngừng tăng lên!
Ầm!
Ngay sau đó, lưới keiesm và nắm tay đột nhiên va chạm vào nhau!
Tiếng nổ mạnh và dữ dội lập tức bùng phát.

Kiếm quang không ngừng cắt vào nắm đấm, ngọn lửa trên nắm đấm lập tức bị chém tắt.

Kiếm quang sắc bén trực tiếp chém lên nắm tay của Hùng Bá Thiên, cơ thể kiên cố giống cư pháp bảo cực phẩm, vậy mà lại trên lưỡi cắt của lưới kiếm này cảm giác được đau đớn mãnh liệt!
Cảm giác này khiến sắc mặt của Hùng Bá Thiên thay đổi điên cuồng!
Ầm!
Thế này vẫn chưa kết thúc, ngay sau đó kiếm quang đó đột nhiên bay vọt lên, như thể hủy thiên diệt địa, đột nhiên đứng trên anwsm tay của Hùng Bá Thiên!
Trong nháy mắt vỡ nát trên nắm tay, chi chít vết thương.

“G rào!”
Cơn đau đớn dữ dội trào lên trong lòng, Hùng Bá Thiên gầm lên như phát điên!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiếm quang này quá khủng khiếp, vậy mà lại có thể chém bị thương cơ thể kiến cố của hắn ta, thậm chí nếu cứ tiếp tục như vậy, Hùng Bá Thiên có thể cảm giác được, đường kiếm quang này sẽ không ngừng gặm nhấm, thẳng đến khi mình bị thương nặng!
Cảm giác được nguy cơ dữ dội, Hùng Bá Thiên ra sức bùng chay toàn bộ linh lực của mình!
Linh lực đột nhiên rót vào hai nắm tay, xung quanh nắm tay bùng lên ngọn lửa màu đen dữ dội.

Nhưng chẳng mấy chốc, kiếm quang từ lưới keiesm đó lóe lên, trực tiếp chém tàn ngọn lửa!
Gầm!
Trong kiếm quang bao phủ, Hùng Bá Thiên ngửa đầu lên gầm lên giận dữ, trong âm thanh tràn đầy vẻ giận dữ và kiếp sợ điên cuồng!
Dư Hoàng đứng ở bên cạnh nhìn thấy một màn này, lại càng thay đổi sắc mặt!
Bởi vì Hùng Bá Thiên lảo đảo lùi về sau, một nắm tay đó va chạm với lưới kiếm, vậy mà lại bị kiếm quang trảm xuống…
Vết thương bằng phẳng đến cực điểm!
“Vậy mà ngươi lại dám đả thương bản tọa, tiểu tử ngươi là người đầu tiên làm bản tọa bị thương!” Hùng Bá Thiên gầm lên tức giận và điên cuồng, đôi mắt đỏ ngầu!
Ai có thể ngờ được, Yêu vương Hùng Bá Thiên tung hoành Vạn Yêu sơn, vậy mà lại bị con người đánh cho thương nặng!
“Hôm nay bản tọa nhất định phải giết ngươi, nhất định phải giết chết ngươi!”
Hùng Bá Thiên thét lên điên cuồng, như thể một kiếm đó không chỉ chặt đứt bàn tay hắn ta, mà còn là toàn bộ uy nghiêm của hắn ta nữa!
Hắn gầm gừ giận dữ rồi xông tới.

“Nếu ngươi tỉnh táo, thì còn chút hú vị, mới bị thương một chút như vậy mà đã phát điên, quá yếu!”
Tô Tiểu Bạch thấy thế, lạnh lùng lắc đầu, trong giọng nói không vui không buồn, cũng không hề khinh thường hay chế nhạo.

Bởi vì thứ hắn nói ra là lười bình luận đúng trọng tâm nhất, đến cảnh giới này của hắn, không cần phải bôi nhọ và cười nhạo người khác, để thể hiện sự mạnh mẽ của mình!
Nhưng Hùng Bá Thiên cũng không hiểu, hắn ta chỉ cảm thấy Tô Tiểu Bạch đang cười nhạo mình, lại càng tức giận điên cuồng hơn, trong nháy mắt mất đi lý trí, hóa thành một con gấu khổng lồ giống như ngọn núi!
Con gấu màu đen gầm lên đầy giận dữ, há cái mồm to như bồn máu rồi xông tới.


Keng!
Một tiếng kiếm kêu vọt thẳng lên bầu trời, rồi một đường kiếm quang màu vàng theo ngay sau đó, kiếm quang ùn ùn kéo đến, không ngừng tản ra bốn phía.

Trong nháy mắt đã háo thành vô số đường kiếm quang trên không trung!
Trong kiếm quang vung vẩy, xuyên thủng tầng mây, trực tiếp bao phủ Hùng Bá Thiên bên trong!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Trên cơ thể kiên cố tựa như pháp bảo cực phẩm của Hùng Bá Thiên, đã luyện đến cực điểm, trong giới tu luyện, không có cơ thể nào có thể sánh ngang với của hắn ta, nhưng lúc này lại dưới vô số kiếm quang oanh tạc đó, xuát hiện những vết nứt sâu đến thấy xương!

Dưới kiếm quang không ngừng chém xuống khủng khiếp, những tiếng bùng nổ dữ dội và khủng khiếp không ngừng bùng phát trên cơ thể của Hùng Bá Thiên!
Cảm giác được cơn đáu đớn dữ dội, Hùng Bá Thiên lại càng thêm điên tiết, hé cái miệng to như bồn máu, không ngừng phát ra tiếng kêu tức giận!
Đôi con ngươi cỡ một ngọn núi nhỏ nhìn chằm chằm vào Tô Tiểu Bạch, trong ánh mắt tràn đầy vẻ giận dữ và oán hận vô cùng tận!
Chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Tô Tiểu Bạch!
Keng!
Lại một tiếng kiếm kêu nữa, một đường kiếm quang sáng lạn đến cực điểm, lại ẩn chứa sức mạnh khủng khiếp vọt thẳng lên trời1
Trực tiếp đâm thủng tầng mây, với tốc độ khiến người thay đổi sắc mặt, đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu của Hùng Bá Thiên!
“Cẩn thận!”
Dư Hoàng ở bên cjanh thay đổi sắc mặt, đột nhiên xông tới định giúp HÙng Bá Thiên, đồng thời quát lớn một tiếng muốn nhắc nhở hắn ta!
Đáng tiếc, lúc này Hùng Bá Thiên đã sớm bị cơn giận che

mờ hai mắt, trogn lòng chỉ có hận thù với Tô Tiểu Bạch, chỉ muốn giết chết hắn, mặc kệ phải trả cái giá như thế nào, cũng phải giết được hắn!
Cho nên Hùng Bá Thiên hoàn toàn không để ý đến đường kiếm quang đó, càng không để tâm đến lời nhắc nhở của Dư Hoàng.

Hắn ta gầm lớn một tiếng giận dữ, cất bước dạp thẳng vào người Tô Tiểu Bạch!
Bàn chân khổng lồ che phủ bầu trời và thái dương, giống như một đỉnh núi bay, bất chợt giáng xuống, đè thẳng về phía Tô Tiểu Bạch.

Nhưng không đợi bàn chân này giáng xuống, đã có tiếng da rách toác vì bị kiếm sắc bén rạch vang lên giữa không trung.

Sau đó chính là tiếng phập!
Mọi người ngẩng dầu nhìn lên, chỉ thấy một đường kiếm quang sắc bén, trực tiếp xuyên thủng đầu của hùng Bá Thiên, sau đó nổ tung ở ngực hắn.

Một tiếng nổ dữ dội vang lên.

Nửa người trên của hắn ta lập tức nổ tung, màn sương màu máu nồng đậm phun ra.

Động tác của con gấu này trong nháy mắt cứng đờ, cơn đau dữ dội từ đỉnh đầu, ngực, truyền vào trong thần thức, lúc này, Hùng Bá Thiên cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh.

Hắn ta nhìn vết thương trên người mình với vẻ mơ hồ.

Biểu cảm điên cuồng dữ tợn trên gương mặt cũng trong nháy mắt biến mất.

Nhìn vết thương trên ngực, cơ thể của hùng Bá Thiên lập tức thu nhỏ lại, trực tiếp hóa thành một con gấu đen bình thường.

Nửa quỳ trên mặt đất, nhìn về phía Tô Tiểu Bạch với vẻ mơ hồ, cuối cùng cười khổ một tiếng: “Không ngờ… vậy mà ta lại… vậy mà ta lại chết trong tay của một con người…”
Nói xong lời này, hắn ta dứt khí bỏ mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Tất cả mọi người đều sững sờ.

Đặc biệt là Kha Tuyết và Thẩm Như Ảnh.

Hai người nhìn con gấu đen dứt khí bỏ mình nằm trong vũng máu.

Hùng Bá Thiên đã bị đánh về hình người, sớm đã không còn sức uy hiếp mạnh mẽ khiến người kinh hồn bạt vía đó nữa.

Nhưng vẫn khiến Kha Tuyết và Thẩm Như Ảnh sợ hãi đến cùng cực đó như cũ, không dám tin vào một màn mà mình nhìn thấy này!
Đó chính là Yêu vương Độ Kiếp đấy!
Yêu vương trong truyền thuyết, sự tồn tại có thể dời non lấp bể, đốt núi đun biển, một tay che trời!
Loại cường giả đáng sợ này ở trên thế giới vô cùng hiếm có, muốn giết bọn họ chẳng qua chỉ thuận tay một chút, đã có thể dí chết bọn họ như giết chết một con kiến!
Nhưng hiện giờ, loại tồn tại mạnh mẽ này lại chết ròi!
Hơn nữa còn là chết trước mặt mình, bị Tô Tiểu Bạch giết dễ dàng như vậy!
Thế này thật quá khó tin!
Thẩm Như Ảnh và Kha Sương nhìn về phía Tô Tiểu Bạch với vẻ vô cùng kinh ngạc!
“Đại ca!”
Lúc này, Dư Hoàng cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh, Dư Hoàng cũng ngạc nhiên, nhìn về phía cơ thể gấu kia với vẻ khó tin, sắc mặt tái nhợt đến cực điểm.

Vốn dĩ là muốn tới tiêu trừ Thanh Khâu, lấy chìa khóa của di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ, nhưng ai ngờ được, lần này ba người bọn họ tới đay, vậy mà Hùng Bá Thiên lại chết ở nơi này!
“Tiểu tử thối chết tiệt, là ngươi đã giết đại ca, Vạn Yêu sơn sẽ không bỏ qua cho ngươi, bản tọa cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Dư Hoàng ngẩng phắt đầu lên, đôi mắt đỏ ngầu, quát về phía Tô Tiểu Bạch với vẻ mặt dữ tợn.

Ầm!
Trên không trung đột nhiên truyền tới tiếng nổ mãnh liệt, hai bóng người đâm xuống mặt đất cùng với tiếng nổ, phát một vụ nổ dữ dội!



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện