Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1197


trước sau



Cho nên Kha Chấn Thiên cũng không muốn xảy ra xung đột gì với hai Yêu vương này.
Nhưng phía sau, không biết Tô Tiểu Bạch có thể kiên trì được bao lâu, mà Xuyên Thiên Giáp và Dư Hoàng chắc hẳn cũng sắp đuổi tới nơi rồi.

Một khi hai Yêu vương đó đuổi đến, vậy sự việc sẽ càng phiền phức hơn.
“Phía sau có tu hành giả nhân loại đang đuổi giết chúng ta, nếu bản tọa không nhìn lầm, thì ngươi cũng là một Yêu vương, những tu hành giả nhân loại đó chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Kim Sí đại bàng và con hổ ở bên cạnh đưa mắt nhìn nhau, lúc này mới mở miệng nói.
“Cái gì?”
Kha Chấn Thiên nghe vậy thì nhíu chặt mày lại, hai Yêu vương này đã đạt đến Độ Kiếp hậu kỳ, mà còn có thể bị đuổi đến chạy trối chết, rốt cuộc thì truy binh đằng sau đó là ai?
“Vậy hai vị vẫn nên đi mau đi, tại hạ cũng phải nhanh chóng rời khỏi đây, bớt bị những người đó nhìn trúng!”
Nói xong, Kha Chấn Thiên xoay người định rời đi, hiện giờ hắn ta chỉ muốn nhanh chóng nắm được di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ đó, mà không muốn rước thêm phiền phức.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đợi chút đã!”
Ngay đúng lúc này, hai mắt của con hổ và Kim Sí đại bàng lại lóe lên, sau khi đưa mắt nhìn nhau, Hổ yêu tiến lên một bước, trực tiếp chặn Kha Chấn Thiên lại.
“Không biết xưng hô thế nào nhỉ?”
“Tại hạ là Kha Chấn Thiên.”
Trên gương mặt của Kha Chấn Thiên lóe lên một kia mất kiên nhẫn, nhưng vẫn nhịn xuống, đáp.
“Bản tọa chính là Hổ Sát, vị này là Kim Sí.”
Hổ yêu nghe vậy, gật đầu giới thiệu.
“Không biết Kha Chấn Thiên đạo hữu đang định đi nơi nào? Nếu thuận đường, không bằng chúng ta đồng hành cùng nhau, người đông thế mạnh, cho dù gặp phải cường giả nhân loại, chúng ta cũng có thể tự bảo vệ được!”
Thấy hai yêu quái này thận trọng như vậy, Kha Chấn Thiên lại nhíu mày lại, hỏi với vẻ nghi ngờ: “Không biết hai vị gặp phải bao nhiêu người, sao lại khẩn trương… khẩn trương như vậy?”
“Ba vị Độ Kiếp hậu kỳ…”
Kim Sí đại bàng nghe vậy, thở dài một tiếng rồi đáp.
“Ta và Hổ Sát gặp phải ba Độ Kiếp hậu kỳ, bị ba người đó đuổi giết, vất vả lắm mới cắt được đuôi phía sau, không biết khi nào thì bọn họ sẽ đuổi tới nơi nữa.”
Kim Sí đại bàng nói xong, Hổ Sát cũng gật đầu bảo: “Cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra với những người này, bản tọa đã lén lút thăm dò một phen, hình như là người được phái tới từ Thượng thành để điều tra chuyện lớn ở thành Kiến Dương, còn có cả di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ nữa!”
“Cái gì?”
Sắc mặt của Kha Chấn Thiên thay đổi, vội vàng tiến lên một bước, truy hỏi cẩn thận: “Di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ? Sao mấy người đó lại nói đến chuyện này?”
“Đạo hữu khẩn trương như vậy, lẽ nào biết cũng biết về di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ đó chăng?”
Kim Sí đại bàng và Hổ yêu thấy Kha Chấn Thiên khẩn trương như vậy, tò mò hỏi.
“Cũng không phải, chỉ là di tích Cửu Vỹ Thiê Hồ chính là chuyện trong truyền thuyết, có tồn tại hay không lại là một chuyện khác…”
Hắn ta cũng ý thức được mình có hơi không thích hợp, nên vội vàng giải thích.
“Cái này chúng ta cũng không biết rõ.”
Kim Sí đại bàng và Hổ yêu cũng không giải thích chuyện này, trước đó, bọn họ đang sắp xếp cho toàn bộ yêu quái dưới trướng rời đi, nhưng lại đụng phải người của Đãng Ma tông, và Thiên Hoa tông.

Đối phương người đông thế mạnh, lại thêm có không ít pháp bảo, hai yêu hoàn toàn không phải là đối thủ của bọn họ, nên chỉ có thể vội vàng chạy trốn.
Vẻ mặt của Kha Chấn Thiên do dự, lẽ nào trước khi Triệu Thiên chết, đã bẩm báo biết chuyện di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ cho Thượng thành, Vĩnh quốc biết, dẫn đến sự chú ý của những người này sao?
Nhưng nếu thật sự là như vậy, vậy thì tiếp sau đây, sẽ có không ít người đặt tầm mắt lên di tích này, nếu mình muốn nhân lúc tất cả mọi người không chú ý đến để độc chiếm di tích, sợ rằng vô cùng khó khăn…
Nghĩ đến đây, sau khi chần chừ một chút, Kha Chấn Thiên ngẩng đầu đáp: “Nếu đã như vậy, tại hạ cũng cảm thấy nếu thuận dường, không bằng cùng nhau đồng hành đi! Tại hạ muốn đi tới Thâm Uyên cốc một chuyến.”
“Thâm Uyên cốc?”
Hổ Sát và Kim Sí đại bàng nghe vậy, lại đưa mắt nhìn nhau, sau đó vội vàng cười to bảo: “Đúng lúc hai người chúng ta cũng định đi tới núi Hạc Giang, vừa vặn thuận đường”
Trong lòng Kha Chấn Thiên nghi ngờ, sao lại trùng hợp như vậy chứ, nhưng hắn ta lại không truy hỏi, mà chỉ gật đầu, sau đó hóa thành lưu quang bay

về phía trước.
Hổ Sát và Kim Sí đại bàng đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt lóe lên, cũng đồng thời cũng vút lên trời, đi theo hắn ta.
“Trên người hắn ta có khí tức của chủ nhân, đi theo chắc chắn không sai đâu!”
“Ừm, cho dù thế nào thì hắn ta chắc chắn cũng đã từng tiếp xúc với chủ nhân, xem bộ dáng dường như có bí mật lớn!”
Hổ Sát và Kim Sí đại bàng đang dùng thần thức để trao đổi.
Không sai, hai yêu quái này chính là hai Yêu vương mà Tô Tiểu Bạch đã thu phục ngày trước, hai Yêu vương này vốn dĩ đi bố trí cho đám tiểu yêu dưới trướng.

Nhưng sau khi sắp xếp xong, lại không tìm được Tô Tiểu Bạch, nên dứt khoát hủy diệt hai thế lực yêu tộc, rồi hợp nhất chúng lại, nhưng vừa vặn lại bị đám trưởng lão của Đãng Ma tông, và Thiên Hoa tông vừa mới đến thành Kiến Dương để điều tra cái chết của Triệu Thiên, Thiên Sơn lão nhân và Vương Đống nhìn trúng, vậy là một đường đuổi giết hai yêu quái này đến tận nơi đây.
Hai yêu quái vốn đã định trốn kỹ, nhưng vừa vặn phát hiện ra khí tức của Tô Tiểu Bạch.

Bọn họ vút lên trời, lại phát hiện ra mừng hụt một trận, người tới cũng không phải là Tô Tiểu Bạch, mà là một Hồ yêu!
Hai người cảm thấy không thích hợp, lúc này mới tiến lên bắt chuyện, rồi xảy ra chuyện như vậy!
Ba người hóa thành lưu quang đi thẳng về phía trước, mà không bao lâu sau, phía trên khu núi rừng này, lại có ba đường lưu quang xuất hiện.

Ba đường lưu quang này dừng lại trên núi rừng, ánh mắt lóe lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chắc hẳn vẫn đang ở phía trước, nhưng sao lại là mùi của ba yêu quái nhỉ…?”
Trưởng lão Thiên Hoa tông trong số đó, Triệu Thanh Sơn nhướn mày, nói với vẻ nghi ngờ.
“Đuổi theo tự nhiên sẽ biết ngay thôi, nhưng điều không ngờ là lần này tới thành Kiến Dương để điều tra cái chết của đám người Triệu Thiên, vậy mà còn tìm được một kho báu bí mật tày trời!”
Lý Trường Hoa của Đãng Ma tông lại nở nụ cười, bộ dáng vô cùng hưng phấn.
“Nếu có thể nắm được di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ, chúng ta còn sợ gì còn không đột phá được cảnh giới, bước chân vào Độ Kiếp đỉnh cấp!”
Mà trưởng lão Ngự Kiếm môn, Trương Thiệu cũng hớn hở ra mặt: “Độ Kiếp đỉnh cấp? Nói không chừng có thể bước qua Độ Kiếp đỉnh cấp, nhìn trộm bí mật thành tiên ấy chứ!”
“Ba Yêu vương đó, cũng có thể giết chết bọn họ, vừa vặn tìm ra được tin tức về cái chết của Triệu Thiên, và cả di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ từ trong miệng bọn họ!”
Lý Trường Hoa vung bàn tay to, ba người đều gật đầu, hóa thành một đường lưu quang, đuổi về phía trước!
Sáu người chia thành hai nhóm, một trước một sau chạy đến Thâm Uyên cốc…
Tuy thân là chủ nhân Thanh Khâu, tộc chủ Thanh Khâu đương nhiệm, nhưng Kha Chấn Thiên vẫn không biết tại sao vào thời thượng cổ, Cửu Vỹ Thiên Hồ đó lại không đặt di tích của mình ở trong Thanh Khâu, mà lại đặt ở trong Thâm Uyên cốc cách xa Thanh Khâu đến mấy vạn dặm.
Thâm Uyên cốc, danh như ý nghĩa, tựa như một vực thảm, trong đó, ngoài có vô số vực ra, thì còn có thiên ma ẩn nấp, thậm chí còn không thiếu thiên ma Độ Kiếp đỉnh cấp.
Nơi đó lại càng là cấm địa của tất cả con người và yêu.

Bởi vì một khi tiến vào Thâm Uyên cốc, chỉ cần bị những thiên ma đó phát hiện ra, chắc chắn sẽ bị đám thiên ma này tấn công, đến lúc đó còn dụ thiên ma Độ Kiếp đỉnh cấp ngoại vực tới.

Cho nên lần này tới Thâm Uyên cốc, Kha Chấn Thiên chỉ muốn dựa vào những thứ nắm chắc trong tay, lặng lẽ lẻn vào di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện