Càng xấu hổ hơn.
"Đừng nói nữa.
.
."
Không nhịn được đưa tay che mặt, thẹn thùng kêu lên.
"Các ngươi đang nói thầm gì đó?”
Lần đầu tiên Kha Sương nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng của tỷ tỷ, lâp tức nổi hứng muốn trêu ghẹo, đôi mắt đen đảo một vòng, đang muốn trêu ghẹo hai câu thì một giọng nói ấm áp đột nhiên vang lên bên tai.
"Không có.
.
.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không nói gì!"
Giống như là thấy được cứu tinh, nghe được tiếng Tô Tiểu Bạch, Kha Tuyết vội vàng vọt ra khỏi ngực Kha Sương, sau đó đi tới bên cạnh Tô Tiểu Bạch.
"Tỷ tỷ, không phải chứ, mới đó mà chỉ biết tướng công, quên luôn muội muội này!"
Kha Sương cười hắc hắc, vừa đi qua chỗ hai người vừa trêu.
"Cái gì.
.
.
đâu có, ngươi là muội muội tốt nhất của ta, tuyệt đối sẽ không quên ngươi!"
Kha Tuyết đứng bên cạnh Tô Tiểu Bạch, không biết vì sao mà trong lòng không còn thấy xấu hổ và sợ hãi nữa, chỉ còn lại bình tĩnh, đúng lúc nghe Kha Sương trêu ghẹo mình thì cười mắng.
"Ta phải học tâm ngươi, có tướng công mà vẫn không quên tỷ tỷ này!"
Nghe nói như thế, Kha Tuyết cũng có chút xấu hổ, hồn nhiên khoát tay nói: "Tỷ tỷ, người càng ngày càng hư, ta không thèm để ý tới ngươi nữa!”
"Ha ha!"
Nhìn Kha Sương thẹn thùng, Kha Tuyết và Tô Tiểu Bạch liếc nhau, nhoẻn miệng cười!
Kha Sương bước nhanh tới bên trái Tô Tiểu Bạch, cùng với Kha Tuyết, mỗi người một bên, hai tay ôm cánh tay Tô Tiểu Bạch, đầu gối lên trên người hắn Tô Tiểu Bạch.
May mà bây giờ thực lực Tô Tiểu Bạch mạnh mẽ, đã không sợ nóng lạnh nữa, nếu không hai thân thể mềm mại động lòng người này tựa vào hai bên trái phải hắn một chút thì sẽ đổ đầy mồ hôi.
"Đúng rồi, Tuyết Nhi Sương Nhi, ta có chuyện muốn nói với các ngươi." Tô Tiểu Bạch nhìn hai nữ bên cạnh, nhếch miệng lên, lạnh nhạt nói.
"Tướng công nói đi, cho dù là chuyện gì thì Tuyết Nhi cũng sẽ làm!”
"Lời tướng công nói chính là thánh chỉ với Sương Nhi!”
Hai tỷ muội nghe vậy thì đồng thời ngẩng đầu lên nhìn Tô Tiểu Bạch, nói.
Hai nữ nhiệt tình như vậy, Tô Tiểu Bạch nhếch miệng lên mỉm cười.
"Hai người các ngươi luyện hóa một phần thần hồn chi lực cuối cùng của Cửu Vĩ Thiên Hồ ở trong di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ, đa số thần hồn chi lực đó đều nằm ở trong cơ thể hai ngươi.”
Cửu Vĩ Thiên Hồ chính là cường giả đã bước vào cảnh giới Tiên thời kỳ thượng cổ, cho dù bị trấn áp trăm ngàn năm, thậm chí còn chia ra ba đạo thần hồn, chỉ còn lại một đạo thần hồn.
Nhưng thần hồn ẩn chứa lực lượng kinh khủng, Kha Sương và Kha Tuyết hoàn toàn không thể bì được.
Mặc dù ỷ vào ba người ba hồn một thể, vốn là đồng căn.
Cho nên Tô Tiểu Bạch mới có thể trợ giúp hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết thôn phệ thần hồn của Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Nhưng cho dù như thế thì khi thôn phệ thần hồn chi lực khổng lồ Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Thực lực của hai tỷ muội quá yếu.
Hoàn toàn không thể luyện hóa thần hồn chi lực đó.
Cho nên đừng thấy bây giờ cảnh giới của hai tỷ muội đã tới Phân Thần đỉnh phong.
Nhưng so với thần hồn chi lực khổng lồ của Cửu Vĩ Thiên Hồ Cửu Vĩ Thiên Hồ thì chỉ như con bò rụng cọng lông, hoàn toàn toàn không thể phát huy được sức mạnh của nó!
Mà theo thời gian trôi qua, thần hồn chi lực của Cửu Vĩ Thiên Hồ ẩn chứa trong cơ thể hai tỷ muội sẽ không ngừng tiêu tán.
Cuối cùng sẽ biến mất hết không còn sót lại chút gì.
Cho nên, làm sao mới có thể luyện hóa toàn bộ những thần hồn chi lực của Cửu Vĩ Thiên Hồ đang ẩn chứa trong cơ thể mới là chuyện quan trọng nhất mà hai tỷ muội cần làm ngay bây giờ.
"Mà muốn luyện hóa tất cả thần hồn chi lực của Cửu Vĩ thánh Thiên Hồ trong cơ thể."
"Vậy.
.
.
Tướng công, ta và tỷ tỷ phải làm như thế nào mới có thể luyện hóa toàn bộ thần hồn chi lực của Cửu Vĩ Thiên Hồ còn sót lại trong cơ thể?”
Kha Sương nghe vậy thì tò mò hỏi.
Bên cạnh, Kha Tuyết cũng gật đầu liên tục, tỏ vẻ mình cũng muốn biết, nên làm như thế nào mới có thể luyện hóa thần hồn chi lực của Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Cảm nhận được ánh mắt khóa hiểu