Hai tỷ muội nằm trong ngực Tô Tiểu Bạch, dung mạo giống nhau như đúc, vẻ thẹn thùng cũng gióng hệt nhau.
Tô Tiểu Bạch nhếch miệng lên, ôm hai tỷ muội đi thẳng tới cái giường duy nhất trong phòng.
Một phòng xuân sắc, cực kỳ động lòng người.
Mà đúng vào lúc này, cách Diệu Hoa Môn và Thanh Dương Thôn chừng hơn ba mươi dặm, một chỗ rừng núi hoang tàn vắng vẻ.
Nơi này, sơn lâm tươi tốt, các loại hoa cỏ cổ quái kỳ lạ sinh trưởng tươi tốt.
Bởi vì lâu rồi ít người lui tới cho nên mới có nhiều cỏ cây sinh trưởng như vậy.
Tán cây tươi tốt, che khuất phần lớn ánh nắng, làm cho nhiệt độ trong rừng này thấp hơn bên ngoài không ít.
Nhưng hôm nay một chỗ ít ai lui tới như vậy lại đóng mấy vị khách không mời mà đến.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ thấy những người này mặc trường bào màu đen rộng thùng thình, đa số đều ăn mặc cổ quái kỳ lạ, giống như là những giáo phái tà ác.
Thậm chí trên người những người này đều có hoa văn quỷ dị.
Người bình thường nhìn hoa văn đó một cái thì sẽ cảm thấy khó chịu.
Lúc này một nhóm gần ngàn người này đi vào khu rừng này, như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Không ngừng nhìn bốn phía, xác định cái gì.
"Tìm được rồi, ở ngay phía trước!"
Sau một khắc, một người dẫn đầu đột nhiên hai mắt tỏa sáng, hét lớn.
"Tìm được? Xác định được thông đạo Địa Quật Ma Vực ở đó?"
"Ở ngay phía trước, vậy thì quá tốt rồi!"
"Mau tới xem!"
"Đi!"
Những người khác nghe vậy cũng hai mắt tỏa sáng, cực kỳ hưng phấn, đoàn người nhanh chóng phi nước đại, như cuồng phong, vọt thẳng tới trước! Không lâu sau thì đám người này đã đi vào sâu trong rừng, dừng lại trước vị trí muốn tìm.
"Chính là chỗ này!"
Người lên tiếng nói chuyện đầu tiên là một nam tử mũi ưng, sắc mặt lạnh lẽo.
"Luyện Hồn Ma Quân, ngươi xác định rõ chưa, chuyện này quan hệ trọng đại!"
Lời vừa dứt, bên cạnh, Hắc Thủ Ma Quân mặt một bộ trường bào đỏ như máu, lông mày cũng là màu đỏ nói.
"Ngươi còn không biết bản lĩnh của Luyện Hồn Ma Quân sao, Khô Cốt Lão Nhân ta vô cùng tin tưởng bản lĩnh của hắn!"
Hắc Thủ Ma Quân vừa nói xong, sắc mặt Luyện Hồn Ma Quân trở nên bất thiện, quay đầu nhìn lại thì thấy một nam tử râu tóc bạc trắng, trong tay cầm một thanh trường kiếm bằng bạch cốt cười nói.
"Bớt nói nhiều lời, tranh thủ chuẩn bị đi, thông đạo sắp mở ra, đến lúc đó yêu ma trong Ma Vực giết ra, lúc đó là có thể tiến công Diệu Hoa Môn!"
Một hán tử to con, hai mắt đỏ thẫm, bàn tay rộng lớn, tay cầm một con nai không ngừng giãy dụa, nói xong thì há miệng cắn đầu nó, chất lỏng đỏ trắng từ trong miệng văng ra.
Luyện Hồn Ma Quân nghe nói vậy thì trừng mắt liếc Hắc Thủ Ma Quân một cái mới thôi.
Mọi người khắc từng vết khắc cổ quái trên vùng đất hoang này, vết khắc không ngừng lan tràn, cuối cùng hội tụ lại tạo thành một cái ma nhãn cực lớn!
"Đồ đâu?"
Thấy ma nhãn hình thành, Khô Cốt Lão Nhân nhìn Bão Kiếm Ma Quân vẫn luôn trầm mặt không nói gì, hỏi.
Bão Kiếm Ma Quân sắc mặt lạnh lẽo, nghe vậy thì lườm Khô Cốt Lão Nhân một cái, lúc này mới móc một cái bình ngọc trong ngực ra.
"Bên trong bình ngọc này chính là máu tươi của ba mươi ba ngàn người, một vạn một ngàn nữ nhân, một vạn một ngàn nam nhân, một vạn một ngàn hài tử, đã hội tụ vào một chỗ, thần tiên cũng chia không ra.
"
Giọng Bão Kiếm Ma Quân khàn khàn, như hai thanh kiếm gỉ ma sát vào nhau, nghe một cái thì cảm thấy toàn thân không thoải mái.
"Tốt, đây chính là thứ quan trọng nhất, có những huyết dịch này thì đủ để trợ giúp chúng yêu ma trong Ma Vực mau chóng mở thông đạo ra!"
Nhìn thấy bình ngọc đó, Ba Thác Nhĩ đang kéo bốn cái chùy lớn làm từ xương hai mắt sáng lên, há miệng cười lên ha hả.
Những người khác cũng gật đầu liên tục, sau đó Khô Cốt Lão Nhân đi lên, nhận lấy bình ngọc đó.
Sau khi cẩn thận quan sát một phen mới quay người đổ huyết dịch trong bình ngọc lên trên ma nhẫn đã được khắc họa lên trên đất!
Huyết dịch sền sệt ngưng kết,