Hắn cũng không ngừng ho khan.
Hắn là một trong thập đại Ma Tôn của Ma Vực, nhưng hôm nay lại bị tên tiểu tử Tô Tiểu Bạch này đùa bỡn trong lòng bàn tay!
"Ma Tôn!"
"Ngài sao rồi?"
Đám tùy tùng của U Hồn Ma Tôn cũng lục tục chạy đến.
Thực ra thì có tới một nửa trong số đám này đã bị bị hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết đánh chết.
Những thôn dân trong Thanh Dương Thôn cũng không gặp nguy hiểm nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn thấy mấy tên tùy tùng của mình chạy tới, U Hồn Ma Tôn không những không tỉnh táo lại mà còn giận dữ hơn.
"Phế vật, các ngươi đều là một đám phế vật!"
"Kêu các ngươi giết sạch những thôn dân trong Thanh Dương Thôn đó, bây giờ các ngươi có làm được không?"
"Ma Tôn, đó là vì! "
Đám tùy tùng của U Hồn Ma Tôn vừa định giải thích thì U Hồn Ma Tôn đứng lên, quất một bạt tay.
"Ba!"
Bị hắn quất một bạt tay vào mặt, tên tùy tùng này cảm thấy má phải đau rát.
U Hồn Ma Tôn không có hạ tử thủ, nếu hắn muốn giết thì hắn chỉ cần đánh nhẹ một chưởng thôi thì cũng đủ để đánh giết tên tùy tùng này.
Hắn còn chưa giết được Tô Tiểu Bạch, U Hồn Ma Tôn biết, bây giờ đám tùy tùng của mình vẫn còn tác dụng!
Lúc này, U Hồn Ma Tôn đã bị thương nhẹ.
Nhìn Tô Tiểu Bạch đang đứng trước mặt mình, U Hồn Ma Tôn hạ lệnh: "Các ngươi không cần đi đối phó thôn dân trong Thanh Dương Thôn! "
"Lên xử lý tiểu tử này cho ta!"
"Dã Lang Thú, ngươi cũng lên!"
"Vâng, Ma Tôn!" Dã Lang Thú vừa mới bị sấm sét của Tô Tiểu Bạch công kích cũng vọt lên tấn công Tô Tiểu Bạch.
Tuy nhiên những tên lâu la cắc ké trong Ma Vực này đánh Tô Tiểu Bạch thì không khác gì là tìm đường chết.
Ngay cả U Hồn Ma Tôn mà Tô Tiểu Bạch cũng không sợ thì chẳng lẽ hắn lại sợ những tên lâu la cắc ké này và Dã Lang Thú?
"Dã Lang Thú, ngươi còn dám tới?"
"Mới này ta không có giết ngươi! "
"Ngươi nghĩ là Tô Tiểu Bạch ta sẽ thả ngươi sao?"
Mới nãy Tô Tiểu Bạch không có giết chết Dã Lang Thú