Thì quỳ xuống bái Tô Tiểu Bạch đang đứng trên không trung.
Trong mắt bọn họ, Tô Tiểu Bạch chính là tiên nhân trong tiên nhân!
Trước đó Ám Dạ Ma Tôn của Ma Vực xuất hiện thì chính Tô Tiểu Bạch ra tay đánh giết hắn.
Bây giờ lại xuất hiện U Hồn Ma Tôn, thôn dân trong Thanh Dương Thôn thấy hắn cũng không phải là đối thủ của Tô Tiểu Bạch nên mới nghĩ như vậy.
Trong khoảnh khắc!
Tô Tiểu Bạch thu hồi Phong Chi Dũng Động, toàn bộ đám tùy tùng, thủ hạ của U Hồn Ma Tôn, thậm chí con Ma Vực Dã Lang Thú đó đều rớt xuống đất, đã chết không thể chết lại được nữa.
Nhìn thấy cảnh này thì U Hồn Ma Tôn cũng trợn tròn mắt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Sao có thể như vậy được?"
"Đám tùy tùng, thủ hạ của ta và Dã Lang Thú lại bị giết hết như vậy?”
"Không thể nào như vậy được?"
Tô Tiểu Bạch thấy vẻ mặt không dám tin của U Hồn Ma Tôn thì cười nói.
"U Hồn Ma Tôn, mặc dù Ma Vực các ngươi có thế lực khổng lồ!"
"Nhưng Tô Tiểu Bạch ta chưa bao giờ cảm thấy e ngại các ngươi cả! "
"Lúc đầu ta không định giết chết ngươi, nhưng ngươi một hai phải chạy tới đây chịu chết, ta cũng đâu còn cách nào khác đâu?”
Tô Tiểu Bạch bước qua thi thể của đám tùy tùng, đi thẳng tới chỗ U Hồn Ma Tôn.
U Hồn Ma Tôn lập tức bị chọc giận, mặc dù mới nãy bị Tô Tiểu Bạch công kích nhưng U Hồn Ma Tôn cũng chưa sử dụng công pháp của mình.
Hắn muốn làm cho Tô Tiểu Bạch biết sự lợi hại của U Hồn Ma Tôn hắn.
"A!"
"U Hồn Thôn Phệ!"
Trong nháy mắt, chỉ thấy U Hồn Ma Tôn đi tới trước mặt Tô Tiểu Bạch, hóa thành một đám u hồn lớn.
Hắn định dùng u hồn của mình thôn phệ Tô Tiểu Bạch.
Một luồng lực lượng Ma Vực mạnh mẽ quét qua toàn thân Tô Tiểu Bạch trong nháy mắt.
Mới đầu Tô Tiểu Bạch còn không coi U Hồn Ma Tôn ra gì, nhưng khi bị U Hồn Thôn Phệ công kích thì Tô Tiểu Bạch cũng hơi chấn kinh.
"Công pháp U Hồn Thôn Phệ này quả là lợi hại!”
"Không được!"
"Ta không thể bị động đỡ đòn như vậy được…”
Tô Tiểu Bạch biết nếu mình cứ tiếp tục như vậy nữa thì sớm muộn gì cũng sẽ bị U Hồn Ma Tôn thôn