Tô Tiểu Bạch hoàn toàn không tin tưởng, mặc dù hắn còn đang bị u hồn của U Hồn Ma Tôn thôn phệ, nhưng cho dù như vậy thì cũng không thể giết chết được Tô Tiểu Bạch.
Hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết đứng ở phía xa xa nhìn Tô Tiểu Bạch.
"Ầm!"
Tô Tiểu Bạch lợi dụng sức mạnh tự nhiên, trong nháy mắt thoát khỏi sự thôn phệ của u hồn.
U Hồn Ma Tôn nghĩ mãi mà cũng không rõ tại sao Tô Tiểu Bạch có thể làm được như vậy.
Nhưng chờ đến khi hắn kịp phản ứng lại thì Tô Tiểu Bạch đã thoát khỏi nguy hiểm.
U Hồn Ma Tôn biến trở lại hình người, mà Tô Tiểu Bạch đã đi tới bên cạnh hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết.
Các nàng cũng biến trở lại thành hình người, đứng bên cạnh Tô Tiểu Bạch.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tướng công, ngươi cảm thấy sao rồi?"
"Ta không sao.
.
."
Tô Tiểu Bạch bị U Hồn Ma Tôn công kích, mặc dù bị thương nhẹ một chút nhưng cũng không đáng ngại lắm.
Nhìn thoáng qua những thôn dân trong Thanh Dương Thôn, Tô Tiểu Bạch định sẽ nhanh chóng giết chết U Hồn Ma Tôn, sau đó chạy tới Diệu Hoa Môn!
Chỉ thấy U Hồn Ma Tôn lui về sau một bước, sợ Tô Tiểu Bạch sẽ giết tới.
Dù sao lúc nãy cho dù U Hồn Ma Tôn có công kích như thế nào đi nữa thì cũng không thể giết chết được Tô Tiểu Bạch.
U Hồn Ma Tôn cũng biết thực lực của Tô Tiểu Bạch mạnh hơn mình, cho nên hắn quay đầu chạy trốn.
.
.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì Tô Tiểu Bạch và Kha Sương với Kha Tuyết sẽ không tin.
Nhìn hướng mà U Hồn Ma Tôn chạy trốn thì hẳn đó là đường tới Diệu Hoa Môn!
Bây giờ ở đo đang có rất nhiều người trong Ma Vực, chuyện này Tô Tiểu Bạch cũng biết.
Diệu Hoa Môn đang phải chống chọi với vố số người đến từ Ma Vực, nếu còn để cho U Hồn Ma Tôn chạy qua đó được thì bên đó phải làm sao đây?
“Chúng ta đuổi theo, đừng để cho U Hồn Ma Tôn chạy trốn!”
"Vâng, tướng công!"
Chỉ thấy Tô Tiểu Bạch không có chút do dự, quay qua nói với Kha Sương và Kha Tuyết bên cạnh mình.
Sau đó ba người bọn họ đuổi theo truy sát U Hồn Ma Tôn.
U Hồn Ma Tôn lập tức trợn tròn mắt, hắn cứ nghĩ là nếu mình lặng