Lúc này, toàn thân Thôi Trường Phong có hỏa diễm bốc cháy mãnh liệt, huyết quang lóe lên trên mũi kiếm! Trong nháy mắt, một đạo huyết kiếm từ lưỡi kiếm vọt ra.
Hắn đang dùng lực lượng cấm kỵ, tổn thương căn cơ để đối kháng bầy ma thú.
Mà lần này hắn trả một cái giá lớn như vậy, đổi lại là lấy được lực lượng mạnh mẽ! Vốn hắn không thể nào dùng tốc độ mạnh mẽ sát thương nhiều ma thú trên phạm vi lớn như vậy, nhưng mà bây giờ Thôi Trường Phong chỉ dùng một đạo huyết kiếm thì đã có thể giết chết mấy con ma thú cao hơn một mét!
Làn da cứng cỏi và giáp xác kiên cố của bọn chúng liên tục bị cắt ra!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây là lấy máu hóa thành kiếm.
Là huyết thuật, không phải là pháp thuật của ma đạo.
Nói một cách đơn giản hơn thì là Thôi Trường Phong đang tiêu hao huyết dịch của mình để thi triển ra bí kỹ! Bởi vậy, bí kỹ của hắn và pháp thuật mà Huyết Hà Lão Tổ thi triển ra khác biệt về bản chất.
Một cái là chính thuật, một cái là tà thuật.
Cả hai loại này, một khi tu luyện tới mức cao nhất thì một là thành tiên, một là thành ma.
Cả hai khác biệt quá lớn.
Thôi Trường Phong dùng một chiêu này cường hóa mình trên diện rộng, chắc chắn sẽ bị tổn thương tới căn nguyên.
Nếu như thi triển lực lượng quá mức thì còn có thể tổn thương tới tu vị, nếu còn không dừng tay thì khi thi triển huyết kiếm không những tiêu hao huyết dịch của hắn mà còn tiêu hao cả tu vi của hắn!
Ví dụ như vốn có tu vi ngàn năm, nhưng mà sau mỗi lần dùng ra một đạo huyết kiếm thì đều hao tổn năm năm! Rất không có lợi.
Phải biết, Tô Tiểu Bạch dùng tự nhiên chi lực thi triển ra kiếm quang thì cường độ cũng không khác gì huyết kiếm do Thôi Trường Phong đánh ra! Nhưng mà kiếm quang của hắn lại là đạo pháp tự nhiên, tự nhiên mà thành.
Hòa làm một thể với tự nhiên, mượn dùng lực lượng mạnh mẽ của nó, cho nên làm như vậy thì hoàn toàn không có tổn thương căn cơ của mình chút nào, hắn có thể sử dụng mà không chút kiêng kỵ nào.
Mà Thôi Trường Phong thì sao? Mỗi lần huy kiếm thì đều phải trả giá lớn khiến người nhìn