Tô Tiểu Bạch với Kha Sương Kha Tuyết nghỉ ngơi đầy đủ, sau đó lại chuẩn bị lên đường.
Nhóm người nghe nói bọn họ muốn rời khỏi nơi này thì rất xúc động.
Nhất là tộc trưởng.
Hắn nghe được dự định tiếp theo của Tô Tiểu Bạch thì rất lo lắng.
Thật ra tộc trưởng tỏ vẻ muốn khuyên Tô Tiểu Bạch đừng làm như vậy.
Bởi vì thật sự quá nguy hiểm.
Nếu người Ma Vực công kích thì có thể ngăn cản được.
Hắn cảm thấy làm được chuyện này cũng không có gì khó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dù sao đây cũng là sân nhà của bọn họ, kẻ địch là từ nơi xa đến.
Trong trận chiến phòng ngự, bên phòng thủ sẽ có yêu cầu về binh lực thấp hơn bên tiến công.
Hơn nữa Tô Tiểu Bạch còn mạnh như vậy.
Có hắn ở đây không cần lo Thanh Khâu phòng ngự được bao lâu.
Nhưng mà Tô Tiểu Bạch vẫn chủ động đi tấn công Ma Vực? Tình huống này thì khác.
Ma Vực sẽ biến thành bên phòng thủ.
Vậy thì Tô Tiểu Bạch phải làm gì mới có thể đánh bại được Ma Vực?
Cả hắn với tỷ muội Thanh Khâu Hồ cộng lại cũng chỉ có ba người.
Với nhân số ít ỏi như vậy mà muốn đi khiêu chiến Ma Vực?
Đây là chuyện không thể.
Ít nhất tộc trưởng thấy không thể.
Điều này không phải là hắn tùy tiện phán đoán.
Mà chính là sự thật.
Vô cùng nghiêm túc.
Vì sao nói như vậy? Đương nhiên là bởi vì Ma Vực quá mạnh.
Thân hình của bọn họ chính là ưu thế.
Hơn nữa, trong tay Tô Tiểu Bạch còn không có binh lính nào.
Cho dù muốn tấn công Ma Vực thật cũng phải mang theo mười vạn tinh binh mới đúng? Chỉ riêng điểm này đã không thể bảo đảm chiếm được lợi thế gì rồi.
Bởi vì cho dù có bao nhiêu nhân vật nhỏ bé này đến đi nữa thì cao thủ đứng đầu của Ma Vực đều có thể tiêu diệt trong chớp mắt.
Giống như gió cuốn mây tan.
Một chiêu qua đi, mọi người đều phải chết!
Đây là điều chắc chắn.
Không có chỗ nào không đúng cả.
Tô Tiểu Bạch nghe vậy cũng không nói là lời này có chỗ nào không đúng.
Hắn chỉ nói, cao thủ đứng đầu Ma Vực đúng là có thể dễ dàng giết chết rất nhiều người nhưng mà ta