Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1756


trước sau



Cũng may thời khắc mấu chốt, Tô Tiểu Bạch nhanh chóng chém rơi con rắn lớn xuống đất, thì nó mới không kịp tấn công về phía Kha Tuyết.

Mà ánh mắt Tô Tiểu Bạch khi nhìn Kha Tuyết lại vô cùng nghiêm túc, hắn không nhịn được nói: "Rốt cuộc thì ngươi đã làm cái gì, ngươi có biết vừa rồi có bao nhiêu nguy hiểm hay không? Nếu không phải ta kịp thời xuất hiện, thì e là tánh mạng của ngươi đã nguy cấp rồi.

"
Mà Kha Tuyết cũng có chút chưa bình tĩnh lại được, sắc mặt vô cùng tái nhợt, ánh mắt khi nhìn Tô Tiểu Bạch tràn ngập vẻ đáng thương.

Tô Tiểu Bạch nhìn thấy dáng vẻ như vậy của nàng, không khỏi đau lòng, ôm Kha Tuyết vào trong lòng ngực, nghiêm túc dặn dò một phen:
"Từ nay về sau ngươi không được lại làm chuyện như vậy nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"
Kha Tuyết cũng có chút kinh hãi, nhưng nghĩ lại những chuyện lúc trước, nàng không có ý hối hận, mà là dùng dáng vẻ sống sót sau tai nạn nói với Tô Tiểu Bạch:
"Mặc kệ ngươi nghĩ như thế nào, tóm lại hiện tại ta cũng không hoảng sợ, chỉ là cảm thấy có chút may mắn vừa rồi có thể xông tới bảo vệ ngươi.

"
Khi Tô Tiểu Bạch nhìn thấy nét mặt nhẹ nhõm trên gương mặt Kha Tuyết, không khỏi cau mày mắng to: "Đồ ngốc này, sau này ngươi đừng làm những chuyện như vậy nữa, nếu không ta thật sự sẽ tức giận.

Khi ta mà tức giận thì sẽ đuổi ngươi đi đấy.

"
Tô Tiểu Bạch không ngờ Kha Tuyết lại ngu ngốc bất chấp tính mạng mà lao đến như vậy, chỉ là để bảo vệ hắn.


Một cô nương ngốc nghếch như vậy, sao hắn có thể khiến nàng bị tổn thương được chứ?
Kha Tuyết vừa nghe Tô Tiểu Bạch nói xong, nàng đột nhiên lộ ra vẻ đáng thương, ôm lấy cánh tay của Tô Tiểu Bạch cầu xin Tô Tiểu Bạch:
"Tô Tiểu Bạch đứng mà, ta biết sai rồi, ngươi yên tâm, ta sẽ không làm chuyện như vậy nữa, ta nhất định sẽ ngoan ngoãn, chỉ cần ngươi đứng đuổi ta đi.

"

Tô Tiểu Bạch không khỏi mềm lòng khi nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của nàng, cô nương ngốc nghếch này thật khiến hắn không biết phải làm sao.

Tô Tiểu Bạch nhìn nàng nghiêm túc nói:
"Ngươi yên tâm đi, bây giờ ta vẫn chưa có ý định đuổi ngươi đi, ngươi bây giờ cố gắng

ngoan ngoãn, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở bên nhau.

"
Không ngờ Tô Tiểu Bạch sẽ nói như vậy, trên mặt lộ nàng ra vẻ kinh ngạc vui mừng, không biết nên phản ứng như thế nào với Tô Tiểu Bạch.

Tô Tiểu Bạch thì lại bình tĩnh nhìn nàng, nói ra từng câu từng chữ:
"Ngươi đừng làm ta hối hận, nếu làm ta hối hận, ta nhất định sẽ dạy dỗ ngươi.

"
Tô Tiểu Bạch rất nghiêm túc nhìn nàng, Kha Tuyết vội vàng gật đầu, ngoan ngoãn nói với Tô Tiểu Bạch:
"Sau này ta sẽ không làm những chuyện khiến ngươi tức giận nữa.

"
Tô Tiểu Bạch nhìn thấy dáng vẻ này của nàng thì cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, mà con rắn lớn bị Tô Tiểu Bạch tấn công kia đã hoàn toàn phẫn nộ, nó không ngờ rằng một con người mà lại dám công kích hắn.

Đòn tấn công mà Tô Tiểu Bạch mang lại cho hắn không hề nhẹ, nhưng thương thế của hắn đã nhanh chóng khỏi hẳn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Con rắn lớn lại giận dữ gầm lên, lao thẳng về phía Tô Tiểu Bạch.

Tô Tiểu Bạch đẩy Kha Tuyết ra, Kha Tuyết nhìn thấy bộ dáng đầy lo lắng của Tô Tiểu Bạch, nàng rất muốn chạy đến giúp đỡ, nhưng lúc này, Kha Sương vô cùng bình tĩnh chạy tới, ôm lấy nàng.

"Tỷ tỷ ngươi mau thả ta ra, ta muốn giúp Tô Tiểu Bạch.

"
Kha Tuyết bắt đầu lo lắng hét lên, lúc này, cô hoàn toàn không để ý đến những gì Tô Tiểu Bạch vừa nói.

Mà Kha Sương lại vô cùng quật cường nhìn nàng, nói: "Được rồi ngươi đừng thêm rắc rối nữa, chẳng lẽ ngươi đã quên những gì mà Tô Tiểu Bạch đã nói với ngươi hay sao?"
Vừa nghe đến lời này, Kha Tuyết đã bình tĩnh lại.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện