Lúc hai người càng đánh càng kịch liệt, bên ngoài thế giới Tinh Thần, Hoang Mãng Cuồng Ngưu đang công kích mãnh liệt vào cấm chế.
[Thì ra Tô Tiểu Bạch đã ở thế giới Tinh Thần được hơn mấy tháng, nhưng hắn vẫn chưa phát hiện ra]
Hoang Mãng Cuồng Ngưu với hai vị cô nương chờ ở bên ngoài sắp điên rồi, hai vị nữ tử luôn luôn nhu nhược cũng đang phát động tấn công lên bề mặt cái rương màu đen.
Cuối cùng Mãng Cuồng Ngưu lại đột phá ở đây, thực lực đạt tới chuẩn Thánh, lần đột phá này không ai ngờ đến.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Điều này làm Hoang Mãng Cuồng Ngưu càng cảm kích Tô Tiểu Bạch, nếu Tô Tiểu Bạch không thu phục mình, đưa mình vào tế đàn, thì đến lúc chết cũng không có cơ hội đột phá.
Bây giờ Tô Tiểu Bạch bị nhốt ở trong này, thân là thủ hạ của Tô Tiểu Bạch, nó nhất định phải cứu Tô Tiểu Bạch ra, coi như báo đáp ân tình.
Với những thú hoang vượt qua Vương cấp, tuy không có tình cảm phong phú như con người nhưng rất trọng tình trọng nghĩa.
Bây giờ thực lực của Hoang Mãng Cuồng Ngưu đã đạt tới đỉnh cao, đôi sừng trâu ở trên đầu còn sinh ra tia điện, hắn gầm lên một tiếng tia điện kia đã đánh về phía cấm chế.
Một tiếng nổ bành, cấm chế trên rương màu đen xuất hiện một vết nứt, sau đó xuất hiện một lực hút mạnh.
Hoang Mãng Cuồng Ngưu còn chưa kịp phản ứng đã bị lực hút mạnh này hút vào trong thế giới Tinh Thần của sư văn minh tinh thần.
Kha Sương Kha Tuyết vừa nhìn đã biết không ổn, đang định rút lui về phía sau đã bị hút vào trong thế giới Tinh Thần.
Lúc này Tô Tiểu Bạch sắp đánh sư văn minh tinh thần bay ngược ra ngoài, chợt nhìn về phía Hoang Mãng Cuồng Ngưu với Kha Sương Kha Tuyết đột nhiên xuất hiện, hơi ngẩn người.
“Sao các ngươi lại vào đây!”
Tô Tiểu Bạch nhướn mày, ở đây rất nguy hiểm, mình đã dặn bọn họ chờ ở bên ngoài, sao các nàng lại không nghe lời như vậy.
Hai nàng cũng mặc kệ Tô Tiểu Bạch trách cứ, khóc