Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1785


trước sau



“Hừ, làm đau ta.


Vóc dáng của Hỏa Long còn nhỏ hơn Kha Sương một chút, mở miệng ra ĐÃ hoàn toàn không còn bộ dạng lúc giao chiến, giống như một cô gái nhỏ.

“Ba!”
Kha Sương đi đến phía sau, vỗ mạnh lên đầu của Băng Phương.

“Ngươi làm gì vậy!”
“Ai bảo ngươi suýt chút nữa hại chết Tô Tiểu Bạch! Không giết đống vật tư của ngươi đã là rất khách khí rồi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hỏa Long bị đánh, chạy đến sau lưng Tô Tiểu Bạch trốn, làm Kha Sương càng tức giận hơn.

“Ngươi ra đây!”
“Đều là do tháp Khóa Yêu, nếu ta có cách cũng không muốn trông giữ ở đây!”
Hỏa Long có chút ủy khuất, nhưng cũng xem như linh hoạt né tránh hai bên mấy cái, Kha Sương không đánh tới nàng.

“Được rồi, chúng ta khôi phục lại một chút rồi còn đi tầng thứ tư nữa!”
Nói xong Tô Tểu Bạch nhảy lên trên cành cây gần cửa ra vào, ở đây cao nếu có người tới có thể phát hiện đầu tiên.

[Đại chiến vừa rồi đã làm tiêu hao không ít linh lực của mọi người, tầng tiếp theo chắc chắn càng nguy hiểm hơn, nhân cơ hội khôi phục một chút mới tốt.

]
Ngoại trừ Tô Tiểu Bạch ra, những đồng đội khác đều tiêu hao chưa đến một linh lực, chỉ cần uống một lọ dược tề rất nhanh sẽ khôi phục tốt.

Phong Bất Hoa liếc nhìn tiểu Băng Phượng, thực lực của đối phương còn không cao bằng Kha Sương.

“Vậy, ta đi xung quanh xem xét một chút, nếu có người đến, sẽ lập tức quay lại, các người tận dụng thời gian khôi phục đi.

” Nói xong nàng bay khỏi cửa phóng thẳng lên giữa không trung, sau khi lên đến một độ cao nhất định mới dùng kết giới che giấu mình.

“Tô Tiểu Bạch, để ta dùng trì dũ giúp người khôi phục lại.



Kha Tuyết nhẹ nhàng bay lên đến bên cạnh hắn, linh lực chậm rãi bao phủ Tô Tiểu Bạch.

“Tốt hơn nhiều rồi, đa tạ!”
“Không có gì, lần này rất nguy hiểm, không biết tầng thứ tư sẽ thế nào!”
Hai người vừa khôi phục linh lực vừa nói chuyện phiếm, chắc chắn tầng thứ tư rất đáng lo, mỗi khi lên một tầng, sẽ gặp phải khó khắn lớn hơn rất nhiều, mọi người chỉ có thể tận dụng thời gian tăng cường thực lực của mình.

Kha Sương phất bảy thủ màu đen ở trong tay, áp giải tiểu Băng Phượng đi đến

dưới đại thụ.

Nghe thấy Kha Tuyết lo lắng về tầng thứ tư, nàng chọc vào thắt lưng tiểu Băng Phượng hỏi bằng giọng chất vấn.

“Ngươi biết gì về tầng thứ tư, nói mau, nếu không ta sẽ không khách khí, dù sao linh thú bị xé ra mới là linh thú tốt!”
“Ta chưa từng đi qua, làm sao biết được, tháp Khóa Yêu lớn như vậy, rất nhiều chỗ ở tầng thứ ba ta còn chưa đi.


Tiểu Băng Phượng đặt mông ngồi chồm hổm ở dưới tàng cây, tay cầm một nhánh cây chơi đùa.

“Các người đi tầng bốn làm gì, tầng ba có rất nhiều thứ tốt, không thì ta dẫn các ngươi đi tìm, chỉ cần chia cho ta một nửa là được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

[Kha Sương vốn đang tức giận, nghe thấy đề nghị của đối phương, đầu tiên ngạc nhiên sau đó quay đầu nhìn về phía hai người Tô Tiểu Bạch đang ở trên cây]
Tô Tiểu Bạch không nói gì, xem ra vẫn muốn đi tầng thứ tư.

“Hừ, ai biết ngươi nói thật hay giả, chúng ta làm sao bây giờ!”
Kha Sương đề phòng.

“Vậy không còn cách nào!”
Tiểu Băng Phượng tự vỗ miệng một cái, bộ dạng vô cùng tiếc nuối.

“Sao ngươi lại ở đây giữ cửa!”
Kha Sương nhìn người này còn nhỏ hơn mình, vậy mà lại có thể ngăn cản rất nhiều người, cũng có chút bội phục, nhưng cũng không muốn thể hiện ra, chất vấn nói.

“A, ta cũng không biết, khi còn bé đi ngang qua nơi này đột nhiên bị một sức mạnh khống chế, sau khi quen thuộc với luồng sức mạnh kia, các linh thú khác không dám lên đỉnh núi nữa, ta cũng bị hạn chế không thể xuống núi.

“Cho đến lúc các ngươi đến!”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện