Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1789


trước sau



Thực vật càng không có quy luật, càng rậm rạp hơn.
“Cẩn thận một chút! Nói không chừng thực vật trong rừng rậm cũng có nguy hiểm, bình thường chúng nó dao động cũng không lớn, rất khó phòng bị!”
Nói xong Tô Tiểu Bạch đi về phía trước.

Đến ranh giới cửa ra vào, Tô Tiểu Bạch dừng bước, cẩn thận dùng linh lực dò xét ra bên ngoài, đi tiếp sẽ tiến vào khu vực nguy hiểm.
“Các ngươi xem, có phải là dược liệu hay không!”
[Kha Sương nhìn về phía cách đó không xa, một cây cỏ nhỏ kỳ quái sinh trưởng ở giữa một cây đại thụ]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lá cây cỏ khác với những cây cối khác, vừa nhỏ vừa dài, ở giữa thân cây còn có hình tam giác, hoa cũng có hơi khác, lại tản ra linh lực dao động nhàn nhạt.
Nói xong Kha Sương đi về hướng bên kia, Kha Tuyết chạy theo sau, Phong Bất Hoa cũng không ngăn cản, bởi vì linh lực của nàng dò xét thấy xung quanh không có gì nguy hiểm.
“A!”
Ai ngờ Kha Sương vừa mới bước ra khỏi ranh giới cửa ra vào đã đặt mông ngồi chổm hổm dưới đất.
“Làm sao vậy!”
Kha Tuyết theo sát phía sau nàng chạy lên, muốn nâng đối phương dạy.
“A!”
Tô Tiểu Bạch nhìn về phía này, tiếng kêu của đồng đội làm hắn kinh ngạc.

Kha Tuyết cũng giống như Kha Sương ngã trên mặt đất, nhưng mà Kha Sương đã vùng vẫy sắp đứng lên.
“Cẩn thận!”
Phong Bất Hoa hô một tiếng lập tức rút trường kiếm ra, linh lực dò xét không phát hiện ra kẻ địch, sợ là kẻ địch ở khoảng cách xa, đằng một tiếng, nàng bay lên không trung, mở rộng phạm vi dò xét.
Tô Tiểu Bạch chạy nhanh về phía Kha Sương đồng thời mở lá chắn ra.
“Không sao, hình như có chút không đúng!”
Tô Tiểu Bạch còn chưa chạy tới, Kha Tuyết và Kha Sương đã đỡ nhau đứng dậy.
“A a a a!”

Giữa không trung, Hoa Hoa không phát hiện ra kẻ địch, vốn muốn phi lên trước một khoảng nhìn xem, ai ngờ mới ra khỏi phạm vi cửa ra vào đã rơi xuống dưới.
“Trọng lực rất lớn!”
Kha Tuyết nhanh chóng nói.
Tô Tiểu Bạch vừa bước một bước ra khỏi ranh giới lập tức cảm giác được trọng lượng bản thân gia tăng rất nhiều, giống như lưng đeo thêm thứ gì đó vậy, chẳng trách đồng đội lại có phản ứng kỳ quái này.
“Cứu

ta!”
Hoa Hoa kinh hoàng bối rối, vẫn không biết chuyện gì xảy ra, đang rơi xuống dưới.

Tô Tiểu Bạch thấy Kha Sương và Kha Tuyết không sao, ra sức bay nhanh về phía Phong Bất Hoa.
“Ba!”
May mắn, Phong Bất Hoa bay rất cao, Tô Tiểu Bạch tiếp được đối phương vừa lúc sắp rơi xuống đất.

Nhưng mà Tô Tiểu Bạch còn chưa kịp thích ứng với trọng lực, Hoa Hoa không sao, mình lại bị một lực thật lớn đánh vào nện xuống mặt đất.
“Các ngươi vẫn ổn chứ!”
Kha Tuyết và Kha Sương đã trở lại ranh giới cửa ra vào, ảnh hưởng của trọng lực lập tức biến mất, nhìn Hoa Hoa hạ xuống, Kha Tuyết liền hỏi.
“Không sao!”
Hoa Hoa đứng lên, hoạt động người cảm giác như mình vừa bị cát vây hãm, cất bước cũng tốn sức.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Tô Tiểu Bạch lăn đến một bên, từ từ đứng lên nói.
“Chúng ta đi về trước rồi nói sau!”
Đầu lộn xộn, hai người phủi cho nhau, dùng linh lực thấp cản một chút ảnh hưởng của trọng lực, lúc này mới từ từ chậm rãi tiến vào ranh giới cửa ra vào.
“Đây là xảy ra chuyện gì!”
Kha Sương xoa xoa chỗ đau, vừa rồi có hơi đột ngột.
Kha Tuyết thử vươn một cánh tay ra thăm dò ranh giới, không cảm giác được ảnh hưởng của trọng lực, sau đó cả người từ từ rời khỏi, trọng lực lập tức tăng lớn.
Nàng chạy nhanh trở về nói.
“Chẳng lẽ là tầng thứ tư có ảnh hưởng đặc biệt? Giống như tầng thứ ba giá lạnh vậy!”
“Chắc là vậy!”
Phong Bất Hoa được Tô Tiểu Bạch tiếp không bị thương, nhưng bị hoảng sợ không nhẹ.
“Vậy phải làm sao, nếu đi ra ngoài như vậy, còn chưa kịp đánh linh thú đã mệt chết rồi!”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện