Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1788


trước sau



“Nhưng mà, nếu kẻ địch có thể nhìn thấy ta, thì linh lực đã dò xét được từ lâu rồi!”
Nói xong Phong Bất Hoa đã cầm lấy mũ.

“Nhìn rất đẹp!”
Tô Tiểu Bạch nói một câu liền quay đầu đi, hoàn cảnh thay đổi quá lớn, làm ai cũng phải mất một lúc mới thích ứng được.

“Thật không!”
Không ngờ tới Tô Tiểu Bạch lại khen mình, Phong Bất Hoa đội mũ trở lại.

“Kha Tuyết, vẫn là bộ dạng già, ta đi trước, bây giờ sắc trời không còn sớm, trước hết tìm một chỗ nghỉ ngơi, sau đó đợi quen thuộc hoàn cảnh, ngày mai mới xuất phát!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Được!”
Đáp một tiếng, Tô Tiểu Bạch vừa định đi, Kha Tuyết lại chạy đến một chỗ cách mình mấy thước, giống như đang cẩn thận xem xét một gốc cây.

“Có gì không ổn sao?”
[Gốc cây kia giống như thực vật của thành thành Thủy Nguyệt, ngoại trừ lá cây hơi lớn một chút, cũng không có linh lực dao động, rõ ràng chỉ là một thực vật bình thường, ngay cả sinh trưởng trong hoàn cảnh này, cũng là dạng rất bình thường.

]
“Không có!”
Kha Tuyết xoay người, một tay cầm Pháp Trượng, tay kia chống thắt lưng, vẻ mặt tươi cười hướng về phía Tô Tiểu Bạch.

“A?”
Tô Tiểu Bạch lập tức dừng lại, hình như Kha Tuyết có chút không đúng.

“Khụ khụ!”
Phong Bất Hoa ở phía sau lên tiếng, Tô Tiểu Bạch quay đầu lại, đối phương hạ thấp mũ, lúc này Tô Tiểu Bạch mới quay đầu lại nhìn kỹ.

Kha Tuyết một thân quần áo rất phù hợp với thân thể của nàng, tuy rằng không có dáng người trưởng thành như Hoa Hoa nhưng mặt Kha Tuyết càng lộ vẻ nhu hòa xinh đẹp, Hoa Hoa như nắng, Kha Tuyết như hoa sen.

“Rất đẹp!”
Tô Tiểu Bạch còn nghiêm túc gật đầu, sau đó không biết nói gì nữa! Kha Tuyết cười ra tiếng, thấy Kha Sương từ trong lá chắn đi ra, liền nói.


“Chúng ta mau đi thôi!”
Lá chắn từ biến mất, đây chính là tác dụng của pháp thuật chế tác đạo cụ, loại đạo cụ này là duy nhất, rất thuận tiện rất tiện nghi.

Kha Sương xoay người, dáng vẻ làm Tô Tiểu Bạch nhìn ngây người.

“Váy này không tồi phải không, cửa hàng pháp thuật trang bị trong thành Thủy Nguyệt làm theo yêu cầu, mất vài cái tinh thạch đó!”
Váy ngắn che đến

nửa đùi.

Váy hình như được chế tạo từ các loại lông chim, rất nhiều màu sắc, ghép vào với nhau có hơi rực rỡ.

“Như vậy hình như sẽ làm sâu ăn luôn, với cả quá rực rỡ, nhìn như khổng tước vậy!” Tô Tiểu Bạch từ xa nhìn lại lông mi nhăn lại thật chặt.

“Được rồi!”
Kha Sương thấy Tô Tiểu Bạch không thích bộ này, thân hình nhảy lên, một vòng tinh quang chói mắt quay xung quanh nàng.

Ba người nhanh chóng nhắm mắt lại, lúc mở ra Kha Sương đã hạ xuống, vốn là váy lông chim bảy màu giờ đã biến thành màu đen, trên người còn có mấy cái băng cố định lại, quần dài che khuất cả chân ngắn.

“Tốt hơn nhiều!”
Lúc này Tô Tiểu Bạch mới vừa lòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

“Có thể xuất phát được chưa?”
Hoa Hoa đùa nghịch chiếc mũ, các nàng bị chậm trễ rất nhiều thời gian rồi.

“Đi!”
Tô Tiểu Bạch đi ở phía trước, lá cây to lớn luôn cản trở đường đi, hắn đành phải cùng Hoa Hoa đi mở đường.

“Hình như phía trước sẽ ra khỏi phạm vi cửa ra vào!”
Cảm giác của Kha Tuyết rất mẫn cảm, sau khi đi qua vài lần cửa, đã phát hiện ra một ít quy luật của cửa ra vào.

Ví dụ như trong vòng một dặm quanh cửa ra vào sẽ không có linh thú thực lực lớn xuất hiện, thực vật cũng bình thường hơn, đương nhiên dược liệu và vân vân cũng không có.

“Hình như vậy!”
Tô Tiểu Bạch dừng bước, cẩn thận quan sát một chút, quả nhiên chỗ ranh giới thực vật có hơi khác biệt.

Ở phạm vi mấy dặm ngoài cửa ra ào…



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện