“Cẩn thận!”
Tô Tiểu Bạch mới vừa hô lên một tiếng, xa xa đã truyền đến tiếng nổ mạnh.
“Ầm ầm!”
Lực chấn động do trận nổ vừa rồi rất nhanh đánh lại đây, may mà lá chắn của Tô Tiểu Bạch ngăn cản đúng lúc.
Hoa Hoa và Sở Sở bị âm thành này cắt ngang, cũng đứng dậy đến xem, Tô Tiểu Bạch tháo mặt nạ xuống nói.
“Chúng ta đi mau đi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không kịp giải thích hắn nhanh chóng thu hồi những thứ còn lại trong kết giới.
Bốn người bọn họ chạy được mấy trăm thước, Tô Tiểu Bạch mới nói.
“Được rồi, không sao rồi.”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Sở Sở đang tu luyện đến thời điểm mấu chốt, không chú ý đến có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
“Độc dược mới xảy ra một ít vấn đề, may mà độ tàn phá không lớn, nhưng mà tạm thời không thể quay trở về bên kia.” Tô Tiểu Bạch cởi trang bị phòng hộ xuống, giải thích với đồng đội.
“Làm ta sợ gần chết, ta còn tưởng rằng có người đến!”
Phong Bất Hoa đang tu luyện đến điểm mấu chốt thì nghe thấy tiếng nổ mạnh, suýt nữa rút vũ khí ra.
“Như vậy được rồi, ta đến bên kia chế tạo độc dược, làm xong sẽ trở về kết giới, các ngươi an tâm tu luyện đi.”
“Được, cẩn thận chút, có việc gọi chúng ta!”
Linh nhi biết là rất nguy hiểm dặn dò.
Sợ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lần này Tô Tiểu Bạch càng cẩn thận hơn.
“Vấn đề nằm ở đâu?”
Trước mắt cái chai bên trái là nấm hình người, bên phải là thuốc tễ chiết xuất bình thường mình vừa dùng.
“Chẳng lẽ trong đó có thứ gì mà mình không biết, mới làm phát nổ?”
Trận nổ vừa rồi rất mạnh, tốc độ phản ứng cũng rất nhanh, chứng tỏ trong đó có rất nhiều thành phần xảy ra phản ứng, chắc không phải do thao tác.
Để xác định lại điểm này, hắn thí nghiệm lại lần nữa, thả một mảnh vụn nấm hình người thật nhỏ lên tấm kính dày, sau đó pha loãng thuốc tễ chiết xuất bình thường, nhỏ một giọt lên trên.
Sau khi hai thứ này tiếp xúc lập tức xảy ra phản ứng khác thường.
Lẽ ra thuốc tễ chiết xuất phải tách những thứ không có tác dụng trong độc tố ra, trong quá trình