Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1814


trước sau



Sau khi mất đi mục tiêu, có vẻ tiểu tử kia rơi vào nghi hoặc.

Tô Tiểu Bạch có tinh thạch mạo phao, nó không những có thể nói chuyện với Sở Sở, mà còn chỉ ra được phương hướng khối còn lại trong tay Sở Sở.
Điều này giúp cho hắn ở trong rừng rậm vẫn nắm chắc được phương hướng, không bị lạc đường.

Đi được một lúc thì đột nhiên xuất hiện một con Thủy Ngưu Thú trực tiếp công kích người đang đi đường là Tô Tiểu Bạch.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chuyện này là sao?”
Vốn cho là có tinh thạch màu đỏ, không bị trọng lực ảnh hưởng thì linh thú như Thủy Ngưu Thú sẽ không dám công kích mình, không ngờ nó lại không biết sợ như vậy.
Tô Tiểu Bạch liên tục nhảy qua lại mấy cây để tránh công kích của đối phương.
Con Thủy Ngưu Thú này lại đuổi sát hắn không tha, liên tục đụng vào thân cây, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Tô Tiểu Bạch như là có thâm thù đại hận.
“Chuyện này là sao, vẫn còn đuổi!”
Tô Tiểu Bạch bất đắc dĩ, vốn định nhanh chóng trở về biên giới nhưng con Thủy Ngưu Thú này đuổi theo không tha, hắn đành phải lấy ra độc tố nấm hình người.
Không ngoài ý muốn, chỉ một lát sau, kẻ địch đã tiến vào trong bẫy của hắn, lại lấy ra một tinh thạch màu đỏ từ trong xác chết.
Tô Tiểu Bạch xử lý xong cái xác, lại đi tiếp, lần này bị chậm trễ không biết đám Sở Sở có sốt ruột không.
Trong rừng rậm thỉnh thoảng xuất hiện dược liệu, nhưng chỉ có gặp được dược liệu vô cùng trân quý hắn mới dừng lại.

Đi được một lúc lâu, phía trước truyền đến tiếng động.
“Ầm vang!”
Hình như là tiếng pháp thuật gì đó rơi xuống, đây vừa hay là hướng hắn trở lại biên giới.
“Làm sao bây giờ, sợ là có người đang tranh đấu!”

Tô Tiểu Bạch do dự một hồi.
“Hay là liếc mắt một cái, nếu là người với linh thú đánh nhau thì có thể sẽ kiếm được ưu đãi gì đó.”
Nếu phiền phức quá thì đi vòng qua, dù sao đi đường vòng cũng rất lâu.
Hắn khởi động lá chắn nhẹ nhàng đáp xuống trên cây, cách đó không xa có một nữ tử trẻ tuổi đang đánh

nhau với một con Vượn Thú to lớn.
“Ầm ầm!”
Rõ ràng nữ tử này là nhân loại, pháp thuật cũng là công kích lôi điện rất đơn thuần.
Còn Vượn Thú kia lại có phòng ngự vật lý rất cường đại, khác với con Vượn Ma giữ cửa gặp được ở tầng thứ hai, con linh thú này thực lực không cao, nhưng lại có phòng ngự rất mạnh, mỗi đợt công kích của nữ pháp sư chỉ có thể làm nó bị thương nhẹ.
Nhưng mà chắc là do chiến đấu trong thời gian quá lâu nên linh lực Vượn Ma dao động rất yếu.
“Xem ra là sắp bắt được linh thú rồi.”
Tô Tiểu Bạch trốn trên cây, nhìn thấy chiến đấu sắp kết thúc, nghĩ thầm đánh nhanh lên để mình còn đi.
“Khách lạt!”
Đột nhiên, một lôi điện to lớn đập lên đầu Vượn Thú, nữ pháp sư nhanh chóng lui về phía sau.

Có lẽ đã nhìn thấu thực lực của kẻ địch, Vượn Thú ăn một lôi điện này ngã xuống đất bất tỉnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cuối cùng cũng đánh xong!”
Nữ pháp sư thở thào một cái, lấy một lọ đan dược ra uống, nghỉ ngơi một lúc mới đứng dậy.
“Sao còn chưa đi nữa, a, đúng rồi còn phải xử lý xác.”
Tô Tiểu Bạch cười thầm, mình chỉ nghĩ đến chuyện trở về, giết chết linh thú đương nhiên phải xử lý xác.
“Người ở bên kia xuất hiện đi!”
Lúc Tô Tiểu Bạch còn đang do dự có nên đi đường vòng không thì nữ pháp sư kia đã chỉ pháp trượng về phía này vạch trần chỗ ẩn nấp của Tô Tiểu Bạch.
“A, không ngờ lại bị phát hiện!”
Xem ra thực lực của đối phương cũng xấp xỉ mình, thậm chí còn cao hơn, nếu không cũng sẽ không phát hiện ra.

Thu hồi lá chắn, Tô Tiểu Bạch từ trên cây đáp xuống mặt đất.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện