Tuy rằng trên đường vội thu thập dược liệu nhưng tốc độ vẫn nhanh bởi vì mọi người phát hiện không phải tất cả dược liệu đều chứa nguyên tố chín mươi.
Phong Bất Hoa không cam lòng còn bắt mấy con tiểu linh thú lấy thuốc tễ số năm thí nghiệm, nhưng không có phản ứng gì.
“Chúng ta ăn cơm trước đi!”
Linh nhi chọn một cái cây lớn, quyết định nghỉ ngơ ở đây.
Thức ăn để trong không gian, Sở Sở đang bận lựa chọn xem giữa trưa ăn gì.
“Tô Tiểu Bạch, quả màu đỏ tối hôm qua ăn ngon không?”
“Cũng được!”
Tô Tiểu Bạch ở cách đó một đoạn nghe thấy Sở Sở gọi mình, bố trí xong bẫy rập đứng dậy nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vậy để ta đi chuẩn bị.
”
Sở Sở lấy quả màu đỏ ra dùng công cụ bắt đầu gọt vỏ.
Trên đỉnh đầu cách đó một đoạn, Phong Bất Hoa đang bay ở giữa không trung, quan sát khắp nơi để quyết định nên đi về phía nào, trước tiên xác định địa hình xung quanh.
Chờ Sở Sở với Linh nhi chuẩn bị xong thức ăn, Hoa Hoa cũng hạ xuống dưới, Trong kết giới bốn người ngồi vây quanh trên da Lang Tuyết Vực, bắt đầu ăn cơm.
“Qủa màu đỏ này đúng là rất ngon, tiếc là chỉ có tầng thứ tư có.
”
Sở Sở thấy Tô Tiểu Bạch ăn hết một quả, hơi tiếc nuối nói.
“Không những vậy còn chỉ có trong biên giới cửa ra vào, xem ra sau này không được ăn nữa rồi.
”
Tô Tiểu Bạch nói theo.
“Trong quả còn có hạt mà, trong biên giới trọng lực có trọng lực thường, chắc ra ngoài cũng sống được.
”
Linh nhi có kinh nghiệm trồng cây, đúng là có một hạt giống ở trong quả, nói với Tô Tiểu Bạch.
“Có thể sao?”
Tô Tiểu Bạch chỉ biết thu thập xử lý dược liệu, không có kinh nghiệm trồng dược liệu.
“Đương nhiên có thể.
”
Linh nhi khẳng định.
“Chúng ta đi ra ngoài dựng lên một trang viên, trồng các loại cây hiếm, còn có thể thí nghiệm xem những dược liệu này có thể phát triển được không, thế nào?”
Tô Tiểu Bạch muốn thu thập thật nhiều nguyên tố chín mươi, như vậy có thẻ làm cho dược liệu bên trong sống được ở bên ngoài, nghe thấy Linh nhi rất giỏi gây trồng