“Linh nhi, ngươi thấy sao?”
Tô Tiểu Bạch quay đầu hỏi.
“Cái này, tối hôm qua Tô Tiểu Bạch nói gặp một người tên là Chu Dũng gì đó, hạ du (hạ lưu sông) có cửa vào Long Cung.
”
Ngày hôm qua Tô Tiểu Bạch kể tường tận, bây giờ Linh nhi nhắc tới là muốn nghe chi tiết.
“Đúng vậy, người đó còn không có tổ đội, xem ra rất muốn vào cửa vào Long Cung!”
Tô Tiểu Bạch nhớ lúc đó Chu Dũng rất kiên định, mình cũng muốn nhìn thử cửa vào Long Cung.
“Liệu bên kia có phải biển không?”
Sở Sở hỏi Tô Tiểu Bạch.
“Chu Dũng không nói, có lẽ là vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
”
“Không thì đi hạ du nhìn xem.
Ta chưa từng nhìn thấy biển.
”
Sở Sở nói thẳng ra ý kiến của mình.
“Ta cũng chưa nhìn thấy.
”
Phong Bất Hoa nói theo.
“Vậy đi đến hạ du.
”
“Khả năng ở hạ du có đàn linh thú rất lớn, lúc đó Linh Tê Thú cũng đi về phía hạ du.
”
Tô Tiểu Bạch sợ Phong Bất Hoa không vui, nhanh chóng nói chuyện tọa kỵ.
“Vậy được.
”
Phong Bất Hoa nghe thấy có cơ hội bắt được Linh Tê Thú thì mới vừa lòng.
Dọc theo sông lớn, tiểu đội tiếp tục đi về phía trước, để an toàn các nàng đi trong rừng cây cách sông mấy trăm thước, chỉ dùng sông để xác định phương hướng.
Đi được nửa giờ thì phía trước truyền đến tiếng động lớn, Phong Bất Hoa lập tức bay lên trước xem xét.
“Chuẩn bị tốt, nói không chừng Linh Tê Thú đang đánh nhau.
”
Tô Tiểu Bạch triệu hồi trường thương, Linh nhi thêm chữa khỏi trên người đồng đội, đợi lúc đánh nàng phải xem thử năng lực độc tố mới của mình thế nào.
Rất nhanh Phong Bất Hoa đã trở về.
“Là hai Thủy Ngưu Thú, không biết vì sao lại đánh nhau.
”
Lúc trước Tô Tiểu Bạch đã từng gặp loại linh thú này, hiểu rất rõ thực lực của chúng.
“Tốt quá, vừa hay có thể luyện tập kỹ năng.
”
“Thủy Ngưu Thú có công kích với phòng ngự vật lý rất mạnh, nhưng dựa vào thực lực hiện tại của chúng ta chắc chắn có thể đỡ được, Hoa Hoa, Linh nhi, Sở Sở các ngươi đứng ở trong lá chắn của ta công kích, ta phụ trách yểm trợ.
”
“Chúng ta có thể đánh được không?”
Sở Sở hơi lo lắng, lúc trước Tô Tiểu Bạch đã bị Thủy Ngưu Thú làm bị thương.
“Được, ta ở