Tô Tiểu Bạch lẳng lặng nghe đối phương giải thích xong, lúc này mới hiểu được chân tướng.
“Nói cách khác, có thể những người đó vẫn chưa đi vào Long Cung?”
“Không, sợ là bọn họ đã đi vào rồi.
”
Chu Dũng lắc đầu nói.
“Tuy rằng ta đi sớm hơn, nhưng lại bị chậm trễ ở bên này, có lẽ bây giờ bọn họ đã vượt qua đám linh thú, tiến vào đường hầm Long Cung.
”
“Đường hầm?”
Lần đầu Tô Tiểu Bạch nghe thấy từ này từ trong miệng đối phương, lúc trước ở bờ sông, Chu Dũng chỉ nói nhắc sơ qua vị trí cửa ra vào, không nói sau khi tiến vào sẽ thế nào.
“Là như này, thực tế sau khi vào đáy biển xuyên qua rào cản của nhóm linh thú sẽ dẫn tới một đường hầm độc, chính là đường hầm Long Cung.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
”
“Sau đó thì sao?”
Tô Tiểu Bạch truy hỏi.
Nếu đã không vào được thì Chu Dũng cũng không giấu diếm nữa, nói tiếp.
“Những người đó nói với ta, trong đường hầm có nguy hiểm, nhưng cụ thể là gì thì mỗi lần khác nhau, chỉ có vượt qua mới đi qua đường hầm được.
”
Hắn vừa nói vừa lắc đầu, sắc mặt rất xấu.
“Đối với người ngay cả đàn linh thú bên ngoài còn không vượt qua được thì chuyện phía sau còn có ý nghĩa gì.
”
Tô Tiểu Bạch biết được tin tức đối phương che giấu, mới chậm rãi nói.
“Ta có mấy đồng đội nữa.
”
“Để buổi chiều chúng ta đánh vào thử xem.
Nói không chừng sẽ có cơ hội.
”
“Cái gì, ngươi vẫn còn đồng đội sao?”
Chu Dũng vốn định từ bỏ chống cự lập tức lấy lại tinh thần, ngẩng đầu hỏi.
“Lúc trước đã nói với ngươi rồi mà, ta ra ngoài để tìm bảo thạch màu đỏ cho đồng đội.
”
Tô Tiểu Bạch thăm dò xong lai lịch của Chu Dũng, mới nói mình còn đồng đội.
Chu Dũng vỗ đầu, nói.
“Vừa rồi chắc là khó chịu quá nên quên mất.
”
“Ta đưa ngươi đi gặp các nàng, thuận tiện bàn bạc xem làm sao vượt qua đàn linh thú này.
”
“Đồng đội của ngươi thực lực thế nào?”
Chu Dũng vừa đi theo Tô Tiểu Bạch vừa hỏi.
“Cũng không tệ lắm.
Chủ yếu có hai người chữa trị.
”
“Vậy tốt quá!”
Vừa nghe nói có pháp sư chữa trị sắc mặt Chu Dũng đã vui vẻ hẳn lên.
“Nhưng mà,