“Trước đó ngươi nói là ở bên này có cửa vào Long Cung, nên ta đi xem thử, không ngờ lại vừa hay nhìn thấy ngươi đang giết Cự! Cho nên đi đến.
”
Chỗ Chu Dũng tới đúng là gần chỗ đám Tô Tiểu Bạch, những con Cự này Tô Tiểu Bạch cũng gặp phải.
“A, nhớ rồi!”
Chu Dũng buông lỏng cảnh giác, từ từ hạ xuống, vừa rồi mình rất căng thẳng, pháp trượng cũng chuẩn bị công kích pháp thuật, may mà giải trừ được hiểu lầm.
“Chúng ta đến rừng rậm bên kia đi, một lát nữa lại xuất hiện Cự.
”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Tiểu Bạch đoán đối phương cũng bị những linh thú này ngăn cản, vừa hay mình cũng đang tìm người giúp đỡ.
“Được, chúng ta đi thôi.
”
Ở đây đúng là không an toàn, nhóm Cự đầu tiên bị tiêu diệt một lát sau sẽ có nhóm khác bổ sung đến.
Hai người rời khỏi bờ biển, đi đến khu rừng bên cạnh, lúc trước giao dịch với Tô Tiểu Bạch hắn rất vừa lòng nên cũng không ngại, tức giận nói.
“Đám linh thú này quá nhiều, một mình ta không vượt qua được.
”
“Ta cũng vậy!”
Tô Tiểu Bạch thấy đối phương không vui vẻ cũng đồng tình nói.
“Ta chuẩn bị bỏ cuộc rồi, thật sự quá khó, bên kia có một bãi đá xuất hiện bọ cạp độc đỡ hơn bên này nhưng ta đi được nửa đường thì không chống đỡ được đành phải quay lại, xem ra là hết cách rồi.
”
Chu Dũng lắc đầu, chắc đã hoàn toàn từ bỏ.
“Không hẳn.
”
Tô Tiểu Bạch nói, Chu Dũng nghe vậy ngẩn đầu lên nhìn, lập tức hiểu ra suy nghĩ của hắn.
“Sợ là vẫn không được, hai người chúng ta cũng không qua được.
”
Linh lực dao động của Tô Tiểu Bạch không kém nhưng chỉ dựa vào hai người không thể đánh lại nhiều linh thú công kích như vậy.
“Ta phải dùng khối tinh thạch mới đổi được tin tức cửa vào Long Cung từ một nhóm người, xem ra là bị hố rồi.
”
Nghĩ đến tổn thất của mình thì lại càng khó chịu hơn.
“Lần này tổn thất khá lớn, hơn nữa lúc chắn bọ cạp độc đã dùng hết đạo cụ pháp thuật, chuyến đi tầng thứ tư này coi như về không.
”
Tô Tiểu Bạch thấy mặt đối phương đầy khổ sở, đột nhiên hỏi.
“Lúc trước ngươi vào tầng thứ tư bằng