Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1859


trước sau



“Huynh vừa trải qua chiến đấu kịch liệt.”
Kha Sương lo lắng hỏi: “Bây giờ thân thể có cảm thấy khó chịu không? Có di chứng gì không?”
“Đúng vậy đúng vậy, quan trọng là huynh hấp thu hồn phách của Phá Diệt đại đế, sức mạnh linh hồn rất cường đại, nhưng lại từng bị ô nhiễm.

Tô Tiểu Bạch huynh thật sự không có vấn đề gì sao? Có phải không áp chế được sức mạnh của hắn không?”
“Sẽ không, điểm này ngươi không cần lo lắng.”
Tô Tiểu Bạch rất khẳng định, nói: “Ta có thể xử lý tốt vấn đề này.

Hơn nữa chú ý một chút, ta không hấp thu hồn phách của Phá Diệt đại đế, mà là tàn hồn của hắn.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hai cái này có gì khác nhau sao? Cơ thể Phá Diệt đại đế còn giữ lại là tàn hồn sao?”
Kha Sương không hiểu lắm.

Vì vậy mới hỏi.
Bình thường người tỏ vẻ không hiểu trước đều là Kha Tuyết.
Cho nên mới nói lần này Kha Sương giành nói trước làm người ta phải cảm khái.

Nghe thấy lời này Tô Tiểu Bạch cười cười.

Tiếp đó nói.
“Đương nhiên là khác nhau.

Hồn phách là chỉ linh hồn đầy đủ, các loại sức mạnh đều chưa từng bị cắt giảm.

Nhưng tàn hồn thì khác, nó từng trải qua suy yếu nghiêm trọng.

Dưới tình huống này nó không thể tạo ra tổn hại.”
“Thì ra là vậy.


Như vậy có phải sức mạnh tàn hồn gây ra cho con người cũng bị cắt giảm không?”
“Đương nhiên.”
Tô Tiểu Bạch đáp: “Đúng là như vậy.

Rất an toàn phải không? Cho nên ta vẫn thích hấp thu tàn hồn mà an toàn hơn là hồn phách hoàn chỉnh mà không an toàn.

Như vậy mới đảm bảo mức độ an toàn cao nhất cho mình.”
“Vậy, tàn hồn Phá Diệt đại đế đã dung nhập vào sức mạnh của huynh an toàn rồi phải không?”
Kha Tuyết rất chờ mong hỏi: “Tiểu Bạch, vậy thì huynh lại mạnh lên rồi đúng không? Bởi vì Phá Diệt đại đế vốn đã rất lợi hại rồi.”
“Đúng vậy, ta cảm nhận được mình đã trở nên rất

cường đại.”
Tô Tiểu Bạch rất tự tin, nói: “Ta cảm thấy cả người đều đang phóng ra năng lượng trước nay chưa từng có.

Đương nhiên, chúng đều là linh khí không phải là ma khí như ban đầu?”
“May mà Tô Tiểu Bạch lợi hại, nếu người thường sẽ bị ma khí ăn mòn linh hồn nghiêm trọng, chắc chắn không thể hấp thu được.

Sợ là linh hồn còn bị ăn mòn nặng.

Thậm chí, trực tiếp bị kẻ địch chuyển hóa thành đoạt xá, bị giết chết cũng không chừng.”
Kha Tuyết cảm khái nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đúng vậy.”
Kha Sương gật đầu, cũng tỏ vẻ đồng ý, cảm khái: “May mà Tô Tiểu Bạch không có việc gì.

Qủa nhiên phải có đủ thực lực mới tránh được tất cả bi kịch.”
“Đúng vậy, đây là đương nhiên.”
Tô Tiểu Bạch nuốt hết thuốc con rết xuống, hương vị trong miệng làm người ta rất khó chịu, biểu tình bất đắc dĩ: “Ai, ta thà rằng Ngu Xà Hoàn này chỉ có mỗi vị đắng, không thì chỉ có một hương vị nào đó cũng được.

Vừa chua vừa mặn, trong khổ còn kèm theo chút ngọt.”
“Hương vị này khó chấp nhận như vậy sao?”
Kha Sương thấy rất khó hiểu, tiện hỏi.
“Nói thế nào đây… Vấn đề nằm ở chỗ hương vị làm người ta ăn xong chỉ muốn nôn ra.

Theo ta là phản ứng tự nhiên của thân thể, không liên quan gì đến yêu thích hay không.”
Tô Tiểu Bạch vẻ mặt cứng ngắc nói: “Các ngươi nếm thử sẽ biết.”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện