Kha Sương Kha Tuyết nghe vậy lắc đầu.
Không chỉ vì các nàng nghe thấy Tô Tiểu Bạch nói hương vị này tệ như vậy nên không muốn ăn.
Mà còn bởi vì hai người cảm thấy không nên lãng phí dược vật như vậy.
Thuốc này rất quý giá, dùng nhiều tiền cũng không mua được bao nhiêu.
Đây là lúc trước các nàng lấy từ Thanh Khâu.
Gặp phải tình huống này nên Tô Tiểu Bạch mới phải ăn.
Mà các nàng là người khỏe mạnh nên không cần.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thuốc đương nhiên phải sử dụng tiết kiệm.
Nhất là dược phẩm quý giá như vậy.
Nguyên liệu ngàn năm không dễ kiếm.
Cho nên loại thuốc này chỉ nên ăn một ít.
Lúc uống thuốc này phải rất trân trọng.
Tô Tiểu Bạch từ trước tới nay không phải là người lãng phí.
Cho nên, hắn chỉ nói giỡn mà thôi.
Về phần người không bị bệnh uống loại thuốc lấy độc trị độc này vào có ảnh hưởng đến vấn đề sức khỏe không? Tô Tiểu Bạch cũng từng suy nghĩ.
Nhưng mà cuối cùng hắn kết luận, không cần lo lắng quá nhiều.
Muốn hỏi vì sao, rất đơn giản.
Bởi vì cơ thể Kha Sương Kha Tuyết có linh lực cường đại thanh lọc.
Sức đề kháng của các nàng đủ mạnh để chống đỡ độc tố của Ngu Xà Hoàn ngàn năm, sau khi uống vào.
Thật ra loại độc tố này không đủ để độc chết một người tu tiên đã tu luyện đến một trình độ nhất định.
Người tu luyện không bị bệnh uống vào xong cũng chỉ có một chút tổn hại thôi.
Không cần lo lắng.
Thực tế, thuốc mà dược sư sử dụng có rất nhiều loại chứa độc tố.
Nhưng chúng đều có hiệu quả khá tốt.
Không phải muốn nói chúng lấy độc trị độc.
Bởi vì những loại dược này đều có độc tính chưa đạt tới mức một ít cũng đủ độc chết người.
Cho nên không thể gọi là độc dược.
Nhưng mà, dù sao chúng vẫn có hiệu quả của độc tính.
Đây cũng là lý do mà về cơ bản các dược sư đều dùng độc để cứu người.
Tuy rằng ở thế giới này không có câu này, nhưng Tô Tiểu