Ma Tôn Gỉa triệu hồi đàn ma thú Cự đến.
Tô Tiểu Bạch vừa thấy, cười cười nói.
“Ha hả, ta còn tưởng là cái gì, thì ra là một đàn cua lớn! Mang theo một đám tôm cá biển mà dám vọng tưởng đánh thắng ta sao?”
“Cái đó, hình như là tôm cá sông.”
Kha Tuyết nói nhỏ bên tai Tô Tiểu Bạch.
“Đúng đúng, là sông.”
Kha Sương cũng nhỏ giọng nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sắc mặt Tô Tiểu Bạch hơi trầm xuống.
Không ngờ người cường đại như hắn lại phân biệt sai tôm cá sông.
Điều này đúng là hắn không ngờ tới.
Nhưng mà Ma Tôn Gỉa thấy cảnh này lại tưởng Kha Sương Kha Tuyết đang phổ cập lại cho hắn những ma thú Cự này khủng bố đến mức nào.
Vì vậy rất đắc ý vênh váo.
Hắn cảm thấy, sắc mặt Tô Tiểu Bạch trầm xuống là bởi vì biết được những sủng vật này của hắn đáng sợ đến mức nào.
Vì vậy ngay sau đó Ma Tôn Gỉa rất đắc trí.
“Thế nào, đã biết sự lợi hại của ta chưa? Bây giờ nhận sai, ta còn có thể bỏ qua lời nói ngông cuồng vừa rồi của ngươi.”
Tô Tiểu Bạch thấy rất thú vị, đồng thời cũng hiểu vì sao Ma Tôn Gỉa lại hiểu lầm như vậy.
Vì vậy hắn mỉm cười, mở miệng nói.
“Ma Tôn Gỉa, ngươi không hiểu lầm gì chứ? Hay là ngươi cảm thấy ta sẽ sợ những con tôm cá sông này của ngươi?”
Ma Tôn Gỉa nghe vậy sửng sốt.
Sau đó trong lòng rất tức giận.
Cái gì? Lại dám đổi tôm cá biển thành tôm cá sông? Đùa cái gì vậy! Khác biệt như vậy cũng nói được? Điều này làm cho Ma Tôn Gỉa rất tức giận.
Hắn thấy, đây rõ ràng là đang sỉ nhục.
Không chỉ sỉ nhục uy nghiêm của Ma Tôn Gỉa hắn, mà còn sỉ nhục cả các sủng vật cường đại của hắn.
Hắn thấy Tô Tiểu Bạch không coi ma thú cường đại của hắn ra gì.
Phải biết là, tuy rằng cái tên này hơi bình thương, nghe qua chỉ là một đàn ma thú tiến hóa to lớn mà thôi.
Nhưng ma thú Cự rất mạnh.
Chúng nó có lớp vỏ rất chắc chắn, còn có cái càng sức mạnh vô địch.
Những ma thú Cự này có thể dùng càng