Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1876


trước sau



Ma Tôn Gỉa vẫn chưa ý thức được mình đã rơi vào một cái bẫy.

Hắn cứ giằng co với Tô Tiểu Bạch như vậy một thời gian, sau đó phát động công kích vô cùng cường đại.

Trong nháy mắt kia, hai mắt Sư Văn Minh Tinh Thần bộc phát ra ánh sáng đỏ rất mạnh.

Tô Tiểu Bạch cảm nhận được công kích tinh thần bùng nổ lập tức cười thầm trong lòng, bắt đầu phản chế.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ma Tôn Gỉa chưa bao giờ nhìn thấy hiệu quả phản chế mạnh như vậy.

Hắn thấy rất kinh ngạc, thậm chí là sửng sốt.

Tô Tiểu Bạch lại dễ dàng làm được chuyện mà hắn chưa bao giờ làm được?
Sao Tô Tiểu Bạch có thể dùng được hiệu quả phản chế cường độ này? Kẻ địch thấy không hiểu, vì vậy rất sợ hãi.

Thực lực của người này còn vượt qua phạm vi hiểu biết của hắn.
Thậm chí suýt nữa Ma Tôn Gỉa tưởng Tô Tiểu Bạch là một Sư Văn Minh Tinh Thần khác.
Nhưng mà trong lòng hắn biết rõ chuyện này là không thể.

Bởi vì trên người Tô Tiểu Bạch có linh khí rất nồng đậm.

Một Sư Văn Minh Tinh Thần không thể làm được như vậy.

Hắn thấy rất khiếp sợ.


Đương nhiên rồi.
Dù sao một người cường đại như Tô Tiểu Bạch đã vượt qua giới hạn tưởng tượng của hắn, một người sống trong thế giới có giới hạn hiểu biết cũng là bình thường.
Rốt cuộc thực lực mà Tô Tiểu Bạch che giấu mạnh đến mức nào? Vấn đề này, không phải kẻ địch không nghĩ tới.

Nhưng mà, xuất phát từ nhiều nguyên nhân, đối phương không coi nó là một vấn đề.
Tất cả là bởi vì hắn cảm thấy dù Tô Tiểu Bạch có che giấu bao nhiêu lá bài chưa lật thì vẫn kém thực lực của mình.

Hắn chắc chắn là như vậy.
Bởi vì chiến tích lịch sử của hắn rất huy hoàng.

Hắn là một trong những người đi vào Ma Vực sớm nhất.

Tuy ở Ma Vực có rất ít người từng gặp hắn nhưng đại danh của Ma Tôn Gỉa không ai không biết, không ai không hiểu.
Huống hồ, ngay ca Phá Diệt đại đế lúc giao thủ với hắn cũng không chiếm được

lợi thế.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tất cả đều đều củng cố thêm địa vị của Ma Tôn Gỉa, làm ai nghe thấy đại danh cũng phải run rẩy.
Thậm chí, rất ít người biết Ma Tôn Gỉa là người nhân từ, ngược lại cảm thấy hắn cũng giống như những Ma Gỉa khác tàn bạo khát máu.
Lúc này, Ma Tôn Gỉa một mặt kinh ngạc trước sức mạnh của người thiếu niên trước mặt, một mặt lại bị linh lực vô cùng cường đại của hắn làm cho chấn động.
Đột nhiên hắn cảm thấy có một cơn đâu đầu dữ dỗi ập tới, lùi lại mấy bước, suýt nữa ngã xuống hôn mê.
“Vì, vì sao… Ngươi lại mạnh như vậy? Ta cường đại như vậy cũng suýt nữa hôn mê.” Lúc nói những lời này, giọng nói của hắn cũng hơi run rẩy.
“Tô Tiểu Bạch! Ngươi rốt cuộc là ai? Hả!”
“Hỏi ta là ai?”
Tô Tiểu Bạch nhìn hắn cười cười, nói: “Vấn đề rất hay! Nhưng mà, ta chính là ta, không có biệt danh đặc biệt như ngươi.

Ma Tôn Gỉa phải không? Ngươi kiêu ngạo nhất là công kích tinh thần đúng hay không? Nếu hôm nay bại dưới tay ta, ta thấy ngươi không cần phải lấy cái tên này nữa, bỏ đi.”
“Đừng đắc ý vênh váo, người trẻ tuổi! Tuy rằng ta không may bại dưới tay ngươi, nhưng ta có thể triệu hồi thú vật rất cường địa đến đối phó ngươi! Chuẩn bị chịu đau khổ đi!”
Ma Tôn Gỉa hét lớn, vung tay lên phóng ra pháp trận triệu hồi.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện