Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1891


trước sau



Cho nên mới nói, lúc chiến đấu với Tô Tiểu Bạch bị pháp thuật không tưởng tượng được đánh bại cũng là bình thường.

Bởi vì, đây là ưu thế nổi bật nhất của Tô Tiểu Bạch.

Lúc này chỉ thấy tốc độ quyền của Tô Tiểu Bạch chậm lại.

Nhưng mà điều này cũng không đại biểu hắn vì phải chiến đấu tốc độ cao nên mệt mỏi.

Điều này là không thể.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Sở dĩ đột nhiên giảm tốc độ là bởi vì tiếp theo hắn sẽ ra một quyền có lực sát thương cực mạnh.
Thậm chí, còn vượt xa sức chịu đựng của người bình thường.

Chỉ thấy Tô Tiểu Bạch hét lớn sau đó nhảy lên, nện một quyền vào mặt đất giữa những ma thú Cự.
Trong nháy mắt, nắm đấm tạo ra hiệu quả phá hủy mãnh liệt, làm mặt đất nứt toác ra, đồng thời tạo thành sóng xung kích rất khủng bố.
Hơn nữa, còn gia tăng thêm nhiệt năng, làm nhiệt năng tích tụ trong cơ thể nhóm kẻ địch phát nổ.

Chiêu này đánh xuống làm cả cổ mộ phải chấn động.

Lập tức đất đá bay đầy trời.

Các ma thú Cự bị thương nặng, ngã xuống, mất mạng.

Chiêu số của Tô Tiểu Bạch khủng bố như thế, Ma Tôn Gỉa ở bên cạnh đang xem chiến đấu cũng suýt nữa bị đánh bay.

Hắn nhìn thấy các sủng vật của mình vỏ ngoài vỡ nát, nội tạng nổ tung, vô cùng đau lòng.

Nhất là chúng nó còn chín, tỏa ra một mùi rất thơm.


Đây mới điều làm người ta thấy dày vò… Vừa cảm thấy sủng vật của mình bị giết chết như vậy, làm người ta rất đau lòng.

Đồng thời cũng có thấy thật sự thật sự không thể kiếm chế được.

Nhưng mà điều này cũng không quan trọng.
Chỗ quan trọng là Tô Tiểu Bạch thu thập xong những ma thú này, còn thoải mái vỗ vỗ tay, nói.
“Được rồi, giải quyết xong! Những ma thú này của ngươi cũng không tốt lắm, ta còn tưởng là thực lực rất mạnh, kết quả không lợi hại chút nào.

Đúng là làm ngươi khác thất vọng.”
“Tiểu tử… Ngươi đừng đắc ý quá!”
Ma Tôn Gỉa rất căm tức, cắn chặt răng, nói: “Được rồi, ta thừa nhận kỹ năng không bằng người.

Không

ngờ ta đường đường là Ma Tôn Gỉa cộng thêm các ma thú cường đại ở dưới trướng cũng không đánh bại được ngươi! Đúng là mở rộng tầm mắt.”
“Biết lợi hại là được rồi.”
Tô Tiểu Bạch nhìn hắn, mỉm cười, tiếp đó hỏi: “Nhưng ta thấy ngươi vẫn có điều muốn nói.

Chưa cam tâm sao? Muốn đấu một trận nữa không?”
“Ta biết là ta không thắng được ngươi.”
Ma Tôn Gỉa thừa nhận, tiếp đó lại cắn răng bổ sung thêm: “Nhưng nếu ngươi vẫn tiếp tục đi vào Ma Vực, chắc chắn sẽ bị tổn hại.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Sao lại nói vậy?”
Tô Tiểu Bạch nghe vậy thấy rất thú vị.
“Bởi vì trong Ma Vực che dấu tà ác và hắc ám mà ngươi không tưởng tượng được.

Ở lĩnh vực chiến đấu phi tinh thần, nhiều người mạnh hơn ta.

Ngươi có thể hơn ta ở phương diện này, nhưng không có nghĩa sẽ thắng được bọn họ.”
Ma Tôn Gỉa tuyên bố.
“Sở dĩ ta công kích ngươi ở trong này là hy vọng ngăn cản được ngươi, không để ngươi đi chịu chết!”
“Hừ, nói thật dễ nghe!”
Kha Sương nghe thấy vậy, vẻ mặt chán ghét, hét lớn: “Lời này của ngươi không ăn khớp chút nào.

Ngươi vì ngăn cản người khác đi tự sát cho nên giết chết hắn, không phải đều như nhau sao?”
“Đúng vậy, đúng vậy.”
Kha Tuyết cũng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, bất mãn: “Người kia, đúng là rất xấu! Tiểu Bạch, còn chờ gì nữa? Mau ra tay giải quyết hắn đi.”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện