Sức mạnh và tốc độ phải cân bằng.
Khi thực lực đạt tới một cảnh giới nhất định ngươi sẽ phát hiện, mình có cả được hai thứ khác biệt này.
Không cần phải đi suy nghĩ cân nhắc mới đạt tới.
Chỉ cần trình độ đạt tới, tốc độ tự nhiên sẽ nhanh mà không hỏng, còn có thể dùng sức mạnh mà kẻ địch không chống đỡ được cho công kích này.
Hơn nữa, kiếm chiêu đều giống nhau.
Có một số người nghĩ không có chiêu nào không giành chiến thắng được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng mà, kiếm loạn không có kết cấu không thể làm được.
Xuất chiêu như vậy chỉ tổ bị công kích kịch liệt dưới tay kẻ có kỹ thuật chân chính.
Nhưng mà, quá ỷ lại vào cái gọi là “kết cấu” cũng không được.
Có một số người quá coi trọng chiêu thức, cho nên dùng kiếm chiêu đều rất có nề nếp.
Như vậy sẽ thiếu sự linh hoạt.
Tô Tiểu Bạch khẳng định như vậy bởi vì hắn có kinh nghiệm phong phú.
Một phần kinh nghiệm đến từ thực tế chiến đấu.
Còn một phần khác? Đến từ việc đọc nhiều.
Tô Tiểu Bạch đọc rất nhiều sách.
Đương nhiên trong số đó cũng bí kíp võ công về kiếm phổ.
Sách mà hắn đọc không được một ngàn cũng đến tám trăm.
Xem nhiều đương nhiên có kinh nghiệm phong phú, ở trong đầu đang có rất nhiều tư liệu sống.
Hắn đã đúc kết được rất nhiều kinh nghiệm, tổng kết được nhiều điểm chung về những bí tịch này.
Ví dụ như, những bí tịch này không có cái nào có hình ảnh.
Vì sao chúng đều mô tả bằng chữ viết? Lý do nằm ở việc nếu vẽ thành tranh cho ngươi xem thì nó sẽ mất đi quan niệm nghệ thuật với không gian tưởng tượng trở thành tử chiêu (chiêu chết).
Ngươi chỉ có thể luyện tập theo bức tranh trước mặt.
Nếu không ngươi sẽ nghĩ cách mình dùng không đúng.
Như vậy không phải chiêu thức của ngươi sẽ bị gò bó sao?
Đương nhiên cho dù có hại ở mặt nào cũng không bằng uy hiếp chiêu của ngươi biến thành tử chiêu.
Sở hở quá nhiều, nếu kẻ địch trình độ cao sẽ nhìn