Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1954


trước sau



Lúc Tô Tiểu Bạch chuẩn bị đi tiếp, huynh muội Âu Dương lại mở miệng, dùng giọng điệu rất ngượng ngùng cầu xin.
“Tô Tiểu Bạch đại sư! Ngượng ngùng, có thể xin ngươi xem giúp pháp bảo của chúng ta được không?”
“Cái này à? Nga, cũng được nhưng mà các ngươi muốn ta xem để làm gì?”
Thật ra Tô Tiểu Bạch đang giả ngu.
Hắn đều biết rõ.
Hai người này hỏi câu này là bởi vì họ muốn Tô Tiểu Bạch cải tạo pháp bảo của bọn họ.
Chỉ có như vậy pháp bảo của họ mới trở nên cường đại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người xấu hổ.
Dù sao lúc trước Tô Tiểu Bạch giúp nhiều như vậy đã rất áy náy, cảm thấy không có gì báo đáp.

Nhưng mà điều này với Tô Tiểu Bạch cũng không đáng gì.

Hắn vẫn rất sẵn lòng giúp đỡ hậu bối một tay, cũng chỉ là động một đầu ngón tay mà thôi.

Vì vậy hai người vẫn nói ra thỉnh cầu.
Bọn họ hy vọng Tô Tiểu Bạch đại sư sẽ giúp làm pháp bảo trong tay họ trở nên mạnh hơn, tốt nhất là có thể tăng mạnh chứa được thật nhiều linh lực.
Tô Tiểu Bạch cười cười, gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Bọn họ thấy vậy thì hưng phấn đến mức hai mắt tỏa sáng.

Tô Tiểu Bạch nhìn pháp bảo.

Lần lượt là phiến Thiết Bích Phiến (vách tường sắt) và Phong Ảnh Châm.

“Các ngươi lấy pháp bảo này ở đâu? Từ tông môn của các ngươi sao?”
“Đúng vậy.”
Hai người đồng thanh đáp: “Là sư tôn phát cho chúng ta, lấy cái này làm căn cứ để chứng nhận đã xuất sư.”
“Thì ra là thế.

Các ngươi đã xuất sư rồi?”
Tô Tiểu Bạch gật đầu, lại nói: “Như vậy giờ các ngươi là đệ tử đã hạ sơn muốn đi đâu cũng được đúng không?”
“Đúng vậy.”
Âu Dương Đạc nghiêm túc đáp lại: “Nếu chúng ta vẫn ở trong môn phái tu hành, sư tôn biết được chúng ta muốn đi Ma Vực lịch luyện chắc chắc sẽ phê bình thật nặng.”
Âu Dương Tình ở bên cạnh nói, sau

đó bất đắc dĩ thở dài: “Ai, ai biết trong Ma Vực lại nguy hiểm như vậy?”
“Lúc trước ta có nghe các ngươi nói là các ngươi coi thường mức độ nguy hiểm của Ma Vực.

Nhưng mà trước khi quyết định tới nơi này các ngươi không hỏi qua ý kiến của những người khác sao? Nếu có thì không ai khuyên các ngươi ở Ma Vực rất nguy hiểm, tốt nhất là đừng đi tìm chết sao?”
Lời này của Tô Tiểu Bạch làm hai người rất xấu hổ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bởi vì, hắn nói rất có lý, đó cũng là chỗ sơ sẩy của bọn họ.
Nghĩ tới đây họ rất muốn đánh cho bản thân ở trong quá khứ vui vẻ hưng phấn đưa ra quyết định này một cái tát.
Đúng là rất ngu xuẩn.
Có cái gì vui vẻ? Không có Tô Tiểu Bạch đại sư đúng lúc đi ngang qua thì họ đã sớm hóa thành một khối thi thể trong Ma Vực rồi.
Kết giới kia của họ cũng không trụ được lâu.
Tuy rằng nó tránh cho Tù Ngưu phát hiện ra vị trí cụ thể của hai người nhưng bởi vì linh lực liên tục bào mòn nên không duy trì được thời gian dài.

Cho nên mới nói sự hủy diệt của hai người là chuyện được định trước.

Tô Tiểu Bạch chính là quý nhân trong sinh mệnh của bọn họ.
Hai người nghĩ, nếu có cơ hội xuyên về quá khứ họ vẫn sẽ liều chết đi vào trong thành trì của Ma Vực.
Không vì điều gì khác chỉ để chờ đợi Tô Tiểu Bạch đại sư đến.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện