Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1957


trước sau



“Có lẽ, chúng ta sẽ tìm được một ít dấu vết để lại, tìm được bí mật Thiên Nguyên Tông, đến lúc đó chúng ta có thể điều tra tìm hiểu được nguồn gốc.


Âu Dương Đạc nói.

“Được, nếu vậy thì muội sẽ kiên nhẫn chờ đợi, muội không tin là Thiên Nguyên Tông này có thể giấu được bao lâu.


Âu Dương Tình nói.

“Uy, trước hết không cần phải xen vào Thiên Nguyên Tông, chúng ta phải nhanh chóng tìm được cha mẹ ngươi trước, hiện giờ không biết họ đã bị Dạ Trác giam giữ ở chỗ nào rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Âu Dương Đạc nói.

“Ừ, muội biết, chúng ta xuất phát tiếp tục đi tìm.


Âu Dương Tình nói.

“Được, chúng ta đi tìm, sau khi tìm được lập tức quay lại tính sổ với Thiên Nguyên Tông, muội không tin là chúng ta nhiều người như vậy còn không đánh chiếm được Thiên Nguyên Tông này.


“Ta cũng muốn xem thử Thiên Nguyên Tông rốt cuộc là nơi như thế nào, làm bọn họ có bản lĩnh lớn như vậy có thể sắp xếp nhân thủ ở trong Thiên Nguyên Tông.


Âu Dương Đạc lạnh lùng nói.

“Ừ, trong Thiên Nguyên Tông có rất nhiều người, bọn họ đều là tinh anh trong các gia tộc và thế lực, tu vi của mỗi người đều không yếu, thực lực cũng rất cường đại.


“Hơn nữa, thủ hạ của bọn họ còn rất trung thành và tận tâm, nếu chúng ta muốn công chiếm thế lực của bọn họ phải tốn không ít công sức, mới đánh bại được thế lực của bọn họ.


Âu Dương Tình nói.


“Hừ, ta không tin hai người chúng ta liên thủ còn không công chiếm được Thiên Nguyên Tông.


“Chờ chúng ta công chiếm được Thiên Nguyên Tông, sẽ nghĩ cách giải quyết Dạ Tuyền, ta cũng muốn xem thử hắn có thể kiên trì tới khi nào.


Âu Dương Đạc lạnh lùng nói.

Nói xong, Âu Dương Đạc dẫn đầu bay về phía Thiên Nguyên Tông, rất nhanh hắn tới trước sơn môn (cửa) của Thiên Nguyên Tông.

Nhìn Thiên Nguyên Tông to lớn đồ sộ trước mặt, trên mặt Âu Dương Đạc lộ ra vẻ khiếp sợ.

Sơn môn (cửa) Thiên Nguyên Tông rất lớn, cho dù là Âu Dương Đạc cũng không dám tự tiện xông vào đại

điện của Thiên Nguyên Tông.

Nhưng mà, tính cách của Âu Dương Đạc khá nóng nảy, hơn nữa cũng không có kiên nhẫn nên hắn lập tức bay thẳng đến cửa lớn của Thiên Nguyên Tông rồi đi vào.

Âu Dương Đạc đi đến trước cửa lớn của Thiên Nguyên Tông, lúc chuẩn bị đập cửa thì đột nhiên hắn nghe thấy một trận tiếng bước chân ồn ào.

Rất nhanh, một đám người áo đen bịt mặt đi tới gần, ngăn cản đường đi của Âu Dương Đạc.

“Các ngươi là ai? Chẳng lẽ các ngươi không biết, ở Thiên Nguyên Tông không được tùy tiện ra vào sao?”
Âu Dương Đạc lạnh lùng quát.

“Ngươi là ai? Ngươi tới tham gia hội đấu giá đúng không, chẳng lẽ ngươi không biết hội đấu giá sắp bắt đầu rồi, ngươi không được tùy tiện rời khỏi phòng đấu giá.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Người áo đen cầm đầu nói với Âu Dương Đạc.

“Hội đấu giá? Đúng là ta tới tham gia hội đấu giá, nhưng ai là người tổ chức hội đấu giá này? Sao ta chưa từng nhìn thấy nhân vật nào như vậy?”
Âu Dương Đạc bất mãn nói.

“Ngươi tới tham gia hội đấu giá? Ngươi có lầm không?”
Người áo đen nói.

“Lầm? Chẳng lẽ ở đây còn có giả sao? Các ngươi không lầm chứ, rõ ràng ta thấy thân nhân và bạn bè của ta ở bên trong Thiên Nguyên Tông.


“Các ngươi có biết hiện giờ cha mẹ ta bị giam trong ngọn núi Thiên Nguyên Tông, mạng sống đang bị đe dọa.


Âu Dương Đạc hét lớn.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện