“Không cần.”
Hắn tiếp tục công kích nhưng vẫn không có hiệu quả gì, ngược lại còn bị phòng ngự của Tù Ngưu bắn trở về.
Âu Dương Tình với Âu Dương Đạc cũng trợn tròn mắt, không ngờ lại khó như vậy.
“Tình nhi, muội đi giúp Tô Tiểu Bạch đại sư đi, ta đi đối phó với con trâu kia.”
Âu Dương Đạc không muốn để muội muội của mình phải vất vả.
“Ca ca, muội cũng rất muốn trợ giúp Tô Tiểu Bạch đại sư, nhưng mà hiện giờ thực lực của muội quá thấp, chỉ có thể giúp Tô Tiểu Bạch đại sư tăng lên một ít kinh nghiệm chiến đấu, không có hiệu quả gì.
Ca ca, hay huynh đi đi, muội ở lại tiếp tục quan sát con trâu kia.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Âu Dương Đạc nghĩ nghĩ, cũng thấy muội muội mình nói có lý.
Tuy rằng trong lòng hơi lo lắng, nhưng vẫn đồng ý.
“Được rồi, vậy muội ở lại đây đi chú ý an toàn.
Ta sẽ cố gắng trợ giúp Tô Tiểu Bạch đại sư.”
Dứt lời, Âu Dương Đạc cũng phi thân lên đánh móc sau gáy của con trâu kia.
Công kích của hắn đối với con trâu kia không khác gì gãi ngứa, không có một chút tác dụng gì, ngược lại còn bị móng vuốt của nó đánh bay ra ngoài đập mạnh xuống mặt đất.
Âu Dương Tình thất hắn bị đánh bại thì rất nôn nóng.
“Ca, ca, huynh không sao chứ? Mau đứng lên.”
Âu Dương Đạc lắc đầu, đứng lên từ trên mặt đất.
Sắc mặt hắn tái nhợt, rõ ràng công kích vừa rồi đã làm hao hết nguyên lực trong cơ thể hắn.
“Ca ca, huynh đừng miễn cưỡng, mau ngồi xuống điều tức đi.”
Âu Dương Tĩnh thấy bộ dạng của hắn rất đau lòng.
“Ừ!”
Âu Dương Đạc gật đầu.
Âu Dương Tĩnh vội vàng lấy ra một lọ đan dược đưa vào miệng hắn.
Đây là đan dược do một trưởng lão trong gia tộc Âu Dương bọn họ điều chế, chuyên dùng để trị liệu nguyên lực tiêu hao.
Đan dược vào miệng lập tức hòa tan, chỉ một lát sau, trên mặt Âu Dương Đạc từ tái nhợt dần dần biến thành một tầng ánh sáng màu vàng.
Tô Tiểu Bạch hơi giật mình liếc nhìn Âu Dương Tình một cái, hắn biết công hiệu của