Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1960


trước sau



Đột nhiên, trong đầu Âu Dương Đạc nhớ tới bóng dáng của Thiểu Long và Âu Dương Tình.
“Tu vi của Âu Dương Tình đã đạt tới cảnh giới luyện khí tầng thứ năm, nàng nhất định có thể chống lại những người này, nhất định có thể.”
Âu Dương Đạc âm thầm cầu nguyện ở trong lòng.
Đúng lúc này, ánh mắt Âu Dương Đạc đột nhiên sáng lên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Âu Dương Đạc đột nhiên nghĩ tới một câu tục ngữ là tương kế tựu kế.

Nghĩ đến dây hắn dừng tấn công, quay đầu nhìn về phía người áo đen nói.
“Không phải các ngươi muốn giết ta sao? Ta nói cho các ngươi biết, chủ nhân của các ngươi không phải là đối thủ của ta, hắn chỉ một tên cẩu thuộc hạ của ta mà thôi, ha ha.”
Tên áo đen kia thấy thế, ngẩn người, hắn không ngờ Âu Dương Đạc lại dừng tấn công, ngược lại nói với hắn câu này.
Hắn nghĩ một lúc, nói: “Hừ, chủ nhân của chúng ta chính là thành chủ Thiên Vũ Thành đại nhân, ngươi lại dám vũ nhục thành chủ như vậy, đúng là không biết sống chết.”
“Hừ, ai quan tấm hắn là ai, chủ nhân của các ngươi không phải đối thủ của ta, bây giờ ta đã thay đổi ý định không muốn giết các ngươi nữa.”
Âu Dương Đạc khinh thường nói.
“Cái gì? Ngươi không muốn giết chúng ta? Chẳng lẽ ngươi muốn gia nhập vào chúng ta? Ha ha ha ha.”
Người áo đen cười lớn nói.
“Ta không muốn giết các ngươi nhưng là ta muốn mạng các ngươi.”
Âu Dương Đạc nói xong, đột nhiên lấy ra một viên đan dược, ngửa đầu nuốt xuống.

[“Ta chỉ biết, các ngươi không phải đối thủ của ta, các ngươi chẳng qua chỉ là một đám ô hợp mà thôi.”
“Chủ nhân của các ngươi cũng chỉ là một tên tiểu tử chưa mọc hết lông mà thôi, căn bản không phải là đối thủ của ta, chỉ cần ta dùng một chút thủ đoạn là có thể thu thập bọn họ.”
Nghĩ đến đây, trên mặt Âu Dương Đạc

cũng hiện ra một nụ cười đắc ý.
Trong lòng hắn đã nhận định là mình chắc chắn sẽ thắng, cho nên hắn cũng không lo lắng cái khác, dù thế nào hắn cũng phải thu thập Âu Dương Lam và Âu Dương Đạc trước mới được.
“Đám vô liêm sỉ các ngươi, lại dám đánh lén ta, các ngươi đều đáng chết.”
Âu Dương Đạc lớn tiếng mắng.

Một lúc sau hắn thi triển thân pháp để tránh thoát công kích của bọn họ.

Nhưng tốc độ của hắn kém xa bọn họ, cho dù hắn chạy thế nào cũng không thoát khỏi truy kích của bọn họ.

Chỉ trong thời gian ngắn, Âu Dương Đạc đã bị đám người áo đen vây quanh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Âu Dương Đạc, bây giờ ngươi đã rơi vào đường cùng, ngươi có chạy đằng trời, hôm nay chúng ta sẽ báo thù rửa hận cho chủ nhân.”
Một tên áo đen lớn tiếng nói.
“Vậy sao? Chúng ta cứ thử xem!”
Âu Dương Đạc lạnh lùng nói.
“Hừ, không biết sống chết, hôm nay chúng ta sẽ tiễn ngươi đi.”
Nói xong mọi người thi triển ra các loại chiêu thức, phát động tiến công sắc bén về phía Âu Dương Đạc.
Âu Dương Đạc vừa né tránh vừa chém giết kịch liệt với người áo đen, nhưng mà cho dù Âu Dương Đạc trốn thế nào cũng không né tránh được công kích của mọi người.
Thương thế trên người Âu Dương Đạc ngày càng nghiêm trọng, Âu Dương Phong có hơi lực bất lòng tâm.]
Mà lúc này, trong đầu Âu Dương Đạc lại không ngừng hiện lên bóng dáng của Thiểu Long.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện