Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1971


trước sau



“Hoặc là đan dược trị liệu vết thương, ta đều có thể dùng để đi đổi.”
Kha Sương nhìn Tô Tiểu Bạch chăm chú, nói.
“Hiệu quả của những đan dược này rất tốt, nhưng mà ta không thể giúp ngươi luyện chế.”
Tô Tiểu Bạch nói.
Kha Sương nghe vậy thì lộ ra vẻ thất vọng, lập tức nàng nhìn nhìn Âu Dương Đạc ở bên cạnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Âu Dương Đạc thấy Kha Sương nhìn qua thì mở miệng hỏi: “Tiểu Sương, ngươi nhìn ta làm gì, chẳng lẽ ngươi có việc muốn thương lượng với ta?”
“Đúng vậy, Âu Dương tộc trưởng, vừa rồi ngươi cũng đã nghe chúng ta nói về vấn đề linh thạch rồi phải không, hiện giờ tài nguyên trên người ta đều đã bị linh thạch ăn sạch.”
“Cho nên, giờ trên người ta không có thứ gì đáng giá, ta hy vọng ngươi có thể cho ta một khoản tiền, để ta đi mua một ít đồ, bổ sung tiêu hao của ta.”
Kha Sương nhìn Âu Dương Đạc, nói thẳng vào vấn đề.
Âu Dương Đạc nghe vậy thì lập tức hiểu ra, thì ra nàng muốn mua linh thạch.

Nhưng mà, yêu cầu của Kha Sương, Âu Dương Đạc cũng không đồng ý.
Bởi vì hắn biết thực lực của Kha Sương, nàng muốn mua đan dược hay những thứ gì khác là rất dễ dàng cho nên hắn cảm thấy không cần phải… Vì một viên Viễn Thạch mà cho Kha Sương một khoản linh thạch lớn như vậy, hắn cũng không muốn để Tô Tiểu Bạch nợ phần ân tình này.
Cho nên, lúc nghe Kha Sương nói trên người không còn chút tiền mặt, Âu Dương không cần suy nghĩ lập tức mở miệng từ chối, hắn nói.
“Thực xin lỗi, Kha Sương, chuyện này ta không thể đồng ý với ngươi.”
“Được rồi.”

Kha Sương hơi uể oải.
Tô Tiểu Bạch bất đắc dĩ nói sang chuyện khác: “Nếu chuyện đã giải quyết xong, chúng ta cũng tiếp tục đi tới đại điện thành trì thôi, phải nhanh chóng đi đến đó.”
Âu Dương Phong

với Kha Sương cùng gật đầu.

Ba người bọn họ tiếp tục đi về phía trước.

Rất nhanh, bọn họ đã đi vào đại điện thành trì ở trong núi.
Lúc bọn họ đi qua núi, rốt cuộc cũng tới dưới chân tòa núi cao nhất.

Sauk hi đi ới dưới chân núi này, ba người họ đứng ở đây quan sát quang cảnh xung quanh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngọn núi này rất lớn, chân núi còn có một thác nước to phóng lên cao, trên thác nước có mây mù lượn lờ, làm cả tòa núi nhìn như đang đặt mình vào giữa đám mây.
“Tiểu Bạch đại sư, ngươi nói ngọn núi này rốt cuộc được tạo thành từ cái gì, vì sao lại bao la hùng vĩ như vậy?”
Kha Sương nhìn ngọn núi hùng vĩ trước mặt, không nhịn được mở miệng hỏi.
“Đây là một loại tài nguyên rất quý giá, nó gọi là Thanh Vân Thạch (thạch mây xanh), là nguyên liệu luyện khí tuyệt hảo, cũng là nguyên liệu tốt nhất để chế tạo binh khí, hơn nữa lúc luyện chế phi kiếm hoặc phi thuẫn (cái khiên) Thanh Vân Thạch cũng có thể cung cấp một lượng lớn linh khí và nguyên khí để chống đỡ uy lực và lực công kích của thuẫn.

Nếu nói về hiệu quả ở phương diện công kích hay phòng ngự, thì nguyên liệu này có thể gọi là bảo bối đệ nhất.”
Tô Tiểu Bạch cười nói.
Kha Sương nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, nhìn qua rất kích động, nàng nói: “Thật không ngờ Tiểu Bạch đại sư như lại hiểu biết nhiều như vậy.”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện