Điều này làm Tô Tiểu Bạch với Âu Dương Đạc vẻ mặt kinh hãi nhìn chằm chằm cái cửa sắt to lớn nặng nề trước mặt.
“Sao lại như vậy? Rõ ràng lúc trước cửa ổ quạ đen đã bị chúng ta mở ra rồi, sao giờ lại không có chút phản ứng gì?”
Khóe miệng Tô Tiểu Bạch run rẩy, không nhịn được nói thầm.
“Tiểu Bạch, ngươi cẩn thận nghe xem, tai ngươi có nghe thấy tiếng gì không, âm thanh này giống như tiếng quạ đen kêu?”
Âu Dương Đạc cau mày, nhìn chằm chằm Tô Tiểu Bạch, hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Tiểu Bạch cũng cau mày, cẩn hận lắng nghe âm thanh kia, một lát sau, trên mặt hắn lộ ra vẻ bừng tỉnh, nói.
“Ta nghĩ, ta nhớ ra rồi, đúng là chúng ta đã mở ra ổ quạ đen, nhưng mà ổ quạ lại không ở trong tòa sơn động này, mà là ở trên vách đá của một vách núi khác.
”
“Ngươi nói thật sự? Sao ta chưa từng nghe nói? Qụa đen này thật giảo hoạt, lúc trước ta còn chưa từng nghe nói về chuyện này.
”
Trên mặt Âu Dương Phong lộ ra biểu tình quái dị, hỏi.
Tô Tiểu Bạch gật đầu, nói.
“Ta nghĩ, lúc trước quạ đen muốn dùng ổ vây khốn chúng ta, sau đó nhân cơ hội chúng ta không chú ý đánh lén, nhưng không thành công, ngược lại còn bị chúng bắt bắt được ở trong ổ.
”
“Vậy giờ phải làm sao đây, chúng ta tiếp tục đi sâu vào sơn động, hay là ở cửa động ôm cây đợi thỏ?”
Âu Dương Đạc nhìn sơn động trước mắt, hỏi.
“Đương nhiên phải tiếp tục đi vào sơn động, chỉ có đi vào bên trong, mới tìm được quạ đen, nếu hiện tại từ bỏ huyệt động này, ta nghĩ về sau rất khó tìm được sơn động tốt như vậy lần thứ hai.
”
Tô Tiểu Bạch kiên định nhìn Âu Dương Đạ nói.
“Được rồi, chúng ta tiếp tục đi vào bên trong