Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1979


trước sau



Nó không ngờ Tô Tiểu Bạch lại tìm được nơi này, còn đánh bại mình, điều này làm quạ đen vô cùng phẫn nộ.
Quạ đen đứng ở sườn núi, ánh mắt liếc nhìn xung quanh, thấy không có dấu vết gì, mới xoay người sang chỗ khác, lại tiến vào huyện động.
Âu Dương Đạc với Tô Tiểu Bạch chạy một mạch rất xa, rốt cuộc thở phào một hơi, sau đó dừng lại.
Bụng Tô Tiểu Bạch phát ra tiếng ùng ục, truyền đến âm thanh bất nhã.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn xấu hổ cười cười, nói.
“Ta đói bụng, ngươi cũng đói rồi đúng không? Chúng ta tìm một chỗ ăn cơm, sau đó nhanh chóng rời khỏi đây.”
“Chúng ta tìm khách sạn ở gần đây nghỉ ngơi một đêm rồi rời đi, nếu không quạ đen đuổi theo thì nguy hiểm.”
Âu Dương Đạc vẻ mặt ngưng trọng nói.
Tô Tiểu Bạch nghe vậy hơi nao nao, đột nhiên giống như nghĩ tới cái gì đó, ngẩng đầu lên, nhìn về phía Âu Dương Đạc.
“Không đúng, vừa rồi hình như ta nghe thấy quạ đen nói gì đó, chúng ta phải đi tìm quạ đen báo thù.”
Tô Tiêu Bạch đột nhiên vỗ đầu mình, nói.
“Cái gì? Tìm quạ đen báo thù.

Ta thấy hay là thôi đi, ta không muốn ngươi đi chịu chết.”
Âu Dương Đạc vội cự tuyệt nói.
“Sao ngươi phải sợ quạ đen? Nó cũng chỉ là một yêu tinh mà thôi, nếu nó muốn giết ngươi, lúc nào cũng có thể? Giờ quan trọng nhất là phải nhanh chóng tìm một chỗ nghỉ ngơi.”

“Ăn uống no đủ, mới có sức lực đối phó quạ đen, chẳng lẽ ngươi không hy vọng có thể chính tay giết chết nó sao.”
Hai tròng mắt Tô Tiểu Bạch lóe ra một tia sáng sắc bén, nhìn chằm chằm Âu Dương Đạc, hỏi từng chữ một.

Âu Dương Phong do dự một lát, cắn răng nói.
“Nếu ngươi kiên trì như vây, ta cũng không ngăn cản được, chỉ là ngươi phải đồng ý với ta, cho

dù thế nào cũng phải nghĩ trốn về trước tiên không được vòng trở lại.”
“Được, ta đồng ý với ngươi, ta nhất định sẽ trốn trước rồi mới quay trở về, như vậy được rồi chứ.”
Tô Tiểu Bạch chấp nhận.
“Nếu như vậy, giờ hai người chúng ta chia ra tìm kiếm ở xung quanh xem có đồ ăn gì không.

Ngươi nghĩ chúng ta nên tìm món thức ăn dân dã, hay tìm một ít trái cây dại ăn.”
“Ta thấy chúng nên tìm trái cây dại sẽ tốt hơn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu chúng ta tìm thức ăn ở trong này, ngộ nhỡ gặp lợn rừng, hay chó hoang thì không xong rồi.”
Âu Dương Đạc nhìn Tô Tiểu Bạch, vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Được, vậy chúng ta đi tìm đồ ăn thôi.”
Tô Tiểu Bạch gật đầu, tỏ vẻ tán thành đề nghị của Âu Dương Đạc, sau đó hai người bắt đầu tìm kiếm cây cối xung quanh.
Lúc bắt hai người đang tìm kiếm, đột nhiên Tô Tiểu Bạch phát hiện ra một con mãng xà lớn, con mãng xà kia dài hơn mười thước, cả người tỏa ra mùi máu tươi nồng đậm.
Điều này làm hắn rất chấn động, một con mãng xà bình thường sao có thể lớn như vậy, chuyện này đúng là không thể tưởng tượng được.
“Âu Dương Đạc, ngươi xem kìa, bên kia có một đại gia hỏa, cái đuôi của nó dài hai ba trăm thước, giờ chúng ta phải làm gì đây? Nếu chúng ta cứ đi qua, chắc chắn sẽ phải chết.”
“Đến lúc đó, chúng ta sẽ trở thành một đống thịt nát, ngay cả xương cốt cũng không còn.”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện