Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1987


trước sau



“Vẫn không phải là đối thủ của ta, hôm nay ta để các ngươi nếm thử một chút tư vị sống không bằng chết.


“Ngươi nằm mơ.


Âu Dương Đạc phẫn nộ quát.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Âu Dương Đạc biết, mình với Thanh Phong thánh nhân không cùng một cấp bậc, không phải là đối thủ của hắn, hắn (ADĐ) không có cơ hội để chiến thắng Thanh Phong thánh nhân, chỉ có cách duy nhất là chạy trốn.

Nghĩ đến đây, Âu Dương Đạc không do dự thúc giục nguyên lực trong cơ thể, thân ảnh chớp nhoáng đã đi tới chỗ xa.

Nhìn thấy Âu Dương Đạc muốn chạy trốn, Thanh Phong thánh nhân lập tức thi triển ra chiêu thức cực mạnh của mình, đao khí khủng bố từ đao của Thanh Phong thánh nhân chém ra, phóng về phía cái lồng của Âu Dương Đạc.

Âu Dương Đạc nhìn thấy đao khí khủng bố kia, ánh mắt trừng lớn, sự hoảng sợ trong mắt càng đậm.

Hắn không ngờ thực lực Thanh Phong thánh nhân lại cường đại như vậy, chỉ một chiêu đã đánh bại công kích của mình, thực lực như vậy đã vượt qua nhận thức của hắn, hắn không đủ khả năng để chống lại.

Thanh Phong thánh nhân bước từng bước về phía Âu Dương Đạc, đao trong tay hắn giơ lên cao quét quang về phía trước.

“Xuy lạp.



Thân hình Âu Dương Đạc run lên, hắn không ngờ thực lực Thanh Phong thánh nhân lại khủng bố như thế, hắn không phải đối thủ, chỉ có thể vung trường đao của mình cố gắng chặn lại công kích của Thanh Phong thánh nhân, hai thanh trường đao va chạm với nhau, tiếng kim loại va chạm leng keng vang vọng, tia lửa nhỏ bắn tung tóe trong không gian.

Thân thể Âu Dương Đạc run lên, hắn có cảm giác gan bàn tay cầm đao của mình đã tê liệt, cả cánh tay đều tê dại, suýt nữa ném trường đao ra ngoài.

Lúc này, Âu Dương Đạc mới biết lúc trước mình giao thủ với

Thanh Phong thánh nhân may mắn đến mức nào, nếu vừa rồi hắn dồn hết toàn lực vô ích.

Có lẽ đã bị đao của Thanh Phong thánh nhân chém giết rồi, căn bản không thể đứng ở đây giao thủ với hắn, còn chiếm được thế chủ động, áp chế Thanh Phong thánh nhân ở dưới chân mình.

“Phanh! Phanh! Phanh!”
Bàn tay của Thanh Phong Thánh Nhân liên tục đánh vào người Âu Dương Đạc, mỗi một bàn tay đều chứa sức mạnh khủng bố, đánh cho Âu Dương Đạc liên tục bay ngược ra ngoài, quay cuồng ở giữa không trung.

Khuôn mặt trướng đến đỏ bừng, tròng mắt như sắp lòi ra ngoài, trong mắt lộ vẻ sợ hãi, hắn không ngờ thực lực Thanh Phong thánh nhân lại khủng bố như thế, ngay cả mình cũng không phải đối thủ của hắn.

“Phanh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Âu Dương Đạc ngã mạnh xuống đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy kịch liệt.

Âu Dương Đạc cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đều lệch khỏi vị trí, trên người truyền đến từng cơn đau đớn bứt rứt, làm trán hắn đổ đầy mồ hôi lạnh.

Hắn không ngờ là thực lực của Thanh Phong thánh nhân lại mạnh mẽ như vậy, hắn nghĩ Thanh Phong thánh nhân đã là tu luyện giả cảnh giới nửa bước Võ Đế.

Thanh Phong thánh nhân nhìn Âu Dương Đạc, trong mắt hiện lên vẻ giễu cợt, thản nhiên nói: “Ta đã nói rồi, ngươi không phải đối thủ của ta, cứ ngoãn ngoãn quỳ trên mặt đất để ta làm thịt đi, đỡ phải làm mình chịu tội.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện