Âu Dương Đạc nghe thấy lời nói của Thanh Phong thánh nhân, trong lòng rất nghẹn khuất, hắn không ngờ mình lại rơi vào kết cục này, đường đường là Âu Dương Đạc một nhân vật trí dũng kiệt xuất, hôm nay lại bị người ta bức đến phải quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ.
“Hừ! Âu Dương Đạc, ngươi đừng vùng vẫy nữa, ta đã cho ngươi cơ hội, là do ngươi không nắm chắc, đừng trách ta không niệm tình cũ.
”
Thanh Phong thánh nhân cười lạnh nói, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường.
Âu Dương Đạc nghe vậy trên mặt lộ ra một tia bất đắc dĩ, vẻ mặt đầy suy sụp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn không phải đối thủ của Thanh Phong thánh nhân, cho dù dùng hết toàn lực để tiêu diệt hắn, thì chính mình cũng không thể chống lại hắn, nếu không chạy trốn, ngay tính mạng của mình cũng bị chôn vùi ở đây.
Nghĩ đến đây, Âu Dương Đạc nghiến răng nghiến lợi nhìn Thanh Phong thánh nhân, hận không thể bầm thây vạn đoạn, nhưng mà hắn là một siêu cấp cường giả cảnh giới nửa bước Võ Đế.
Cho dù mình phá hủy được thân thể của Thanh Phong thánh nhân thì linh hồn của mình cũng gặp tai ương theo, cuối cùng ngã xuống ở đây.
Thanh Phong thánh nhân nhìn vẻ dữ tợn trên mặt Âu Dương Đạc, lạnh lùng nói: “Ngươi không phục?”
“Không dám.
”
Âu Dương Đạc nhanh chóng khom người, giọng điệu rất cung kính.
“Ngươi đã biết mình sai rồi thì ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói đi.
”
Thanh Phong thánh nhân nói.
Âu Dương Đạc nghe vậy cơ thể run rẩy một cái, sắc mặt càng khó coi.
Hắn không phải tên ngốc, Thanh Phong thánh nhân nói những lời này rõ ràng là muốn mình thuần phục dưới chân hắn, chuyện nhục nhã như vậy sao lại xảy ra ở trên người mình?
Nghĩ đến đây, khóe miệng hắn lộ ra một tia không cam lòng, nhưng mà ở trước mặt người thực lực cường đại như Thanh Phong thánh nhân hắn không có đường phản kháng.
Cho dù hắn dồn tất cả sức mạnh của mình lại cũng không địch lại Thanh Phong thánh nhân, chỉ