“Không phải……” Tiểu nhị thứ nhất khó khăn nuốt xuống một ngụm nước miếng, “Ta nghe nói…… những tế phẩm cung phụng để qua đêm sẽ mất hết hương vị, ngươi nói xem bàn rượu và thức ăn này không phải là……”“Ngươi thôi đi, đừng dọa lão tử!” Tiểu nhị thứ hai đạp một chân vào đùi đồng bạn, nhưng hắn lại chạy ra ngoài té ngã lộn nhào.
Rất nhanh, chuyện ở phòng trên lầu đến tai Giang chưởng quầy.
Giang chưởng quầy đương nhiên không tin loại chuyện này, có điều sau khi nàng nếm thử rượu và thức ăn, ở sâu trong nội tâm lần đầu tiên có dao động với cách nói quỷ thần.
Đêm hôm qua, nàng cho rằng sẽ có khách đến cửa.
Cho nên cố ý không khóa cửa lớn và để đèn, nhưng đến sáng vẫn không có động tĩnh gì.
Nhưng nếu suy nghĩ ở một góc độ khác…… thật ra vị khách kia đã sớm ở trong phòng thì sao?Đột nhiên, nàng cảm thấy sau lưng chợt lạnh.
Nhưng người duy nhất có thể giải thích chuyện này, bắt đầu từ đêm ấy về sau, lại không tới nữa.
……Thời gian đã vào cuối tháng chín, trời bắt đầu trở lạnh.
Khi mọi người đã thay quần áo mùa thu, có một vị khách không giống người thường tới quán rượu.
Sở dĩ nói không giống người thường, là bởi vì toàn bộ huyện Thủy